Trình Thiếu Phàm lười biếng nằm lên chân của Vân Hi mặc kệ cô đang vùi đầu vào công việc, đột nhiên hắn nhớ ra điều gì đó liền mở miệng nói với cô...
"Này...cô có muốn đi đâu chơi hay làm gì không, suốt ngày ôm đống công việc nhức đầu mãi không thấy chán à...?"
Vân Hi định lắc đầu bảo không chán, nhưng đột nhiên cô nhớ đến một điều khiến bản thân không nợ rời khỏi nơi này nên cũng lựa lời nói với hắn...
"Vậy chiều này anh đưa tôi đi mua một vài bông hồng trắng, tôi đi thăm cha..."
Trình Thiếu Phàm ngoan ngoãn gật đầu, hắn cũng rất muốn biết cha của Vân Hi là một người như thế nào mới có thể sinh ra được một đứa người phụ nữ hoàn hảo như cô, tuy có đôi lúc Vân Hi hay giận dỗi hắn vô cớ, nhưng ít ra trong mắt hắn thì cô vẫn tuyệt vời nhất.
Tầm bốn giờ chiều, nắng lúc này cũng không còn quá gắt, thêm vài cơn gió nhẹ thổi trên những cánh đồng hoang khiến tâm trạng con người ta có chút ớn lạnh nhưng lại không cảm thấy sợ. Vì bất cứ ai trong số những người đến thăm mộ đều là người thân của những người đã khuất. Con người thường chết vì nhiều lý do khác nhau như bệnh tật, tai nạn, già yếu...nhưng hiếm ai lại bị người khác giết chết...
Vân Hi cầm bó hoa trắng đặt trên mộ, cô định đưa tay ra dọn dẹp đám cỏ mọc xung quanh lẫn bụi đất đang bám chặt thì bị Trình Thiếu Phàm cản lại, hắn không nói lời nào liền cúi xuống thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trinh-cau-xin-buong-tha-toi/2812495/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.