Vân Hi xin nghỉ hai ngày với lý do sức khỏe không tốt, chuyện cô mang thai chỉ có duy nhất Xuân Hoa biết mà thôi. Bản thân cô cũng cảm thấy chả có gì vui mừng khi kể cho người khác biết về việc này, có khi bọn họ nghe được rồi lại gọi cô là cái đồ lăng toàn hay chửa hoang thì càng đau lòng gấp bội...
Thời tiết bên ngoài vẫn còn rất lạnh khiến cô không thể tự do đi lại được, ngay cả việc mang thai một đứa trẻ trong bụng cũng khiến cô trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết. Lâu lâu cô chỉ ngồi im một chỗ cũng thấy nước mắt tự nhiên rơi xuống, trong đầu lại vẽ ra vô số cảnh tưởng đáng sợ về việc sau khi sinh con xong cô có thể sẽ chết do mất máu...
Bản thân cô thì tuổi đời còn rất trẻ, cô cũng có vô số ước mơ lẫn khát vọng tự do về một cuộc sống tốt đẹp cho tương lai phía trước. Vốn nghĩ rằng đã thoát khỏi Trình Thiếu Phàm thì cô có thể được tự do rồi, nhưng không ngờ vì sơ sót của bản thân lại mang theo dòng máu của hắn bên người...
Vân Hi lười biếng dựa lưng vào tường nhìn lên màn hình máy tính vẫn còn đang sáng đèn hiện thị lên dòng thông tin nhưng điều cần biết khi chăm trẻ sơ sinh. Cô vốn là người rất thích học hỏi những điều mới mẻ nhưng tại sao điều này lại khiến cô có chút bài xích cơ chứ, thậm chí đọc đi đọc lại có mấy chữ cũng không thể tiếp thu nổi...
Ting...tong...!
Tiếng chuông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trinh-cau-xin-buong-tha-toi/2812478/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.