Trình Thiếu Phàm đanh mặt lại nhìn chằm chằm Vân Hi, dường như lời nói của cô vào tai hắn như một trò đùa vô tri vậy. Suốt bao nhiêu năm qua hắn đơn độc một mình thì lấy đâu ra cái người cha ruột kia chứ. Rõ ràng ông ta chính là người bỏ rơi hắn ngay từ lúc mới sinh cơ mà, vậy lý nào hắn phải tìm hiểu xem ông ta làm gì...
Trình Thiếu Phàm tuy nghĩ vậy nhưng hắn cũng có một chút gì đó tò mò về người đàn ông kia. Hắn có cảm giác bản thân mình rất muốn cười vào mặt ông ta một cách hả hê khi bỏ rơi hắn. Hay thậm chí hắn cũng muốn đạp ông ta xuống cái bộ dạng nghèo khó mà khi xưa bản thân mình đã từng trải qua chẳng hạn...
"Vú Trương...bà canh chừng Vân Hi cho cẩn thận, nếu cô ấy không ăn thì phải ép cô ấy ăn cho bằng được..."
Trình Thiếu Phàm vừa cất giọng ra lệnh cho vú Trương xong liền cầm áo khoát rời đi ngay lập tức, hắn nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho Tu Minh đang túc trực tại Phần Lan...
"Cậu mau đi tra khảo xem Bạch Doanh xem, cha của tôi thực chất là tên nào...và hiện tại ông ta đang sống ở đâu...?"
Tu Minh nghe không hiểu cho lắm nhưng vẫn nghe theo Trình Thiếu Phàm đến gặp Bạch Doanh tại viện nghiên cứu. Rõ ràng thì ông ta và người cha của Trình Thiếu Phàm có liên quan gì đến nhau đâu mà phải đi gặp mặt. Không những thế cậu cũng nghe nói cha mẹ của Trình Thiếu Phàm đã bỏ rơi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trinh-cau-xin-buong-tha-toi/2812302/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.