Vân Hi lật chăn sang một bên liền đi chân không xuống đất, cô thấp thỏm không yên hơi ngó đầu ra khỏi phòng để nhìn xem Trình Thiếu Phàm vẫn còn ở đây hay đã đi rồi, nhưng đáp lại cô chỉ có khoảng không gian tĩnh lặng. Bình thường cô không nghĩ đến Trình Thiếu Phàm sẽ có ngày vì chuyện cô làm nũng mà giận dỗi cô, cô cũng không bao giờ nghĩ rằng thái độ của Trình Thiếu Phàm trở nên lạnh nhạt như thế... 
Nếu Vân Hi biết trước hết thảy thì đã không đòi hỏi Trình Thiếu Phàm phải đưa cô ra ngoài ăn bánh rồi. Vân Hi men theo cầu thang đi xuống nhà dưới, cô ngó qua ngó lại khắp nơi vẫn không thấy bóng dáng Trình Thiếu Phàm ở đây, liền cảm thấy có chút lo lắng không yên. Trong đầu cô lúc này xuất hiện rất nhiều viễn cảnh về việc hắn sẽ chán cô mà đi cặp kè cùng những người phụ nữ khác. Vì dù sao trước đó hắn cũng thừa nhận với cô đã từng qua lại với những người khác trước khi gặp cô... 
Vân Hi càng nghĩ càng thấy tủi thân, bộ dạng cô đang mang thai đã không còn xinh đẹp như lúc ban đầu, huống chi trên khuôn mặt trắng trẻo đã xuất hiện vài nốt mụn đỏ xấu xí. Bụng cô thì ngày càng to ra, nhưng tay chân lại vô cùng nhỏ nhắn một cách quái dị, ngay cả cô nhìn ngắm bản thân mình trong gương cũng cảm thấy xấu xí và tồi tệ vô cùng... 
Vân Hi cắn chặt môi khó chịu rơi nước mắt, cô không biết bản thân mình đã cúi gằm mặt xuống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trinh-cau-xin-buong-tha-toi/2812289/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.