Thu Triết Ngạn cảm thấy mình đang yếu thế.
Trang Hãn Học vẫn bình thản như không có chuyện gì xấu hổ xảy ra.
Thu Triết Ngạn nói: “Mình đi thôi.”
“… Anh không thay quần áo à?”
Trai thẳng bình thường sẽ như vậy sao? Vừa mới xảy ra chuyện khó xử như thế mà hắn bình thản vậy?
“Tôi thay rồi mà.” Trang Hãn Học thay một chiếc quần khác, đổi từ quần thể thao cotton sang quần jean, áo vẫn là áo thun bình thường.
Thu Triết Ngạn đặc biệt không hài lòng với thái độ của hắn, bình thường thì không sao, nhưng hôm nay thì khác, vừa bị ghẹo một phen, anh thấy mất mặt, phải lấy lại thể diện.
Thu Triết Ngạn nhíu mày, hỏi: “Bộ đồ hôm bữa em mua cho anh đâu? Mặc bộ đó đi.”
Trang Hãn Học dài giọng: “Phải thay đồ nữa à? Phiền lắm.”
Thu Triết Ngạn nghiến răng: “Lười chết anh luôn đi!”
Trang Hãn Học bị mắng, đành ngoan ngoãn đi thay quần áo. Đó là bộ đồ hiệu mà Thu Triết Ngạn mua cho hắn lần trước, phải nói là anh rất có khiếu chọn quần áo.
Thế này giống như đang trang trí một món quà sẽ tự tặng cho mình vậy, nhất định phải gói ghém thật đẹp.
Người đẹp vì lụa, sâu lười được “đóng gói” rồi cũng ra dáng ra hình.
Thu Triết Ngạn đi quanh anh một vòng.
Cảm thấy quá đẹp trai, quá đáng yêu.
Trang Hãn Học móc móc ngón tay vào cổ áo, cười nói: “Tôi thấy mặc dù tuổi đã cao rồi, nhưng vẫn còn chút phong độ đấy chứ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trang-khong-tien-do/3588859/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.