"Có bao nhiêu người đã cầu hôn anh rồi?"
Thu Triết Ngạn vốn dĩ rất tức giận, nhưng khi nghe hắn hỏi giờ mình có đuổi hắn đi không, anh lại cảm thấy rất buồn cười.
Mẹ kiếp, sao lại có người vừa lăn giường với người yêu xong lại vô tình như thế? Vừa rồi lúc họ thảo luận về kỹ thuật, còn chẳng thấy hắn từ chối nữa là.
Thu Triết Ngạn cười cười, là giận đến bật cười: "Giờ vào đông rồi, chẳng lẽ em là người vô lý vậy sao?"
Trang Hãn Học gật đầu, thở dài một hơi, dựa vào ngực anh: "Ôi, có thể thư thả đến lúc tôi tìm được việc và nơi ở mới, rồi hẳn đuổi tôi đi được không?"
Thu Triết Ngạn lật người hắn lại, hôn thật mạnh: "Không ai đuổi anh đi hết! Em không nói là sẽ đuổi anh đi! "
Trang Hãn Học lại ngạc nhiên: "Em không đuổi tôi đi sao?"
Thu Triết Ngạn nghiến răng: "Em không nói là muốn đuổi anh đi. Anh đừng tự quyết định rằng em muốn đuổi anh. Em có nói câu nào là muốn đuổi anh đâu?"
Trang Hãn Học nói: "Nhưng em cầu hôn, tôi lại từ chối, hẳn là..." hắn nói được một nửa thì im bặt.
Thu Triết Ngạn liếm vào vết cắn của mình trên vai hắn, khiến Trang Hãn Học đau đến hít khí, anh lạnh giọng: "Trước đây từng có phụ nữ ngủ với anh, muốn kết hôn rồi bị anh từ chối, sau đó đuổi anh đi à?"
Vai của Trang Hãn Học cứng đờ, dù chưa trả lời, nhưng phản ứng của hắn đã đưa ra đáp án.
Thu Triết Ngạn thở dài thườn thượt, tức giận hỏi: "Có bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trang-khong-tien-do/276524/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.