Trang Hãn Học sững sờ, theo bản năng trả lời: “Không được.”
Thu Triết Ngạn rất phiền muộn: “Tại sao không? Anh không sợ bị ba mẹ bắt đi xem mắt, kết hôn sao? Nếu như vậy, anh có đồng ý không? Cho dù không thành, anh chỉ giả vờ thôi, em cũng sẽ phát điên mất!”
Trang Hãn Học im lặng một lúc, Thu Triết Ngạn nghe thấy tiếng hít thở rất lớn, sau đó anh nghe Trang Hãn Học hỏi: “Tiểu Thu, có phải em cảm thấy tôi quá vô dụng không?”
Thu Triết Ngạn ngẩn người, vội đáp: “Em không cảm thấy anh vô dụng.”
Trang Hãn Học: “Tôi cảm thấy em đang nghĩ tôi quá vô dụng. Tôi là kẻ xúi quẩy, ngoài ăn chơi ra thì chẳng giỏi gì, làm gì cũng không ra hồn. Tôi biết, tôi biết tôi vô dụng. Nhưng lần này, tôi muốn mình có chút hữu dụng, muốn giúp em, không thì tôi về đây làm chi?”
Thu Triết Ngạn lo lắng nói: “Em chưa bao giờ yêu cầu anh về nhà cả!”
“Nếu ngay từ đầu anh nói với em thì em đã không để anh về rồi.”
Trang Hãn Học: “Cho nên tôi mới không nói với em. Em đấy, việc nhỏ thì độc đoán, việc lớn thì hồ đồ.”
Lòng Thu Triết Ngạn nóng như lửa đốt, “trọng điểm của em không phải chuyện đó. Trang Hãn Học, em thà bỏ công ty, cũng không thể đặt cược vào khả năng mất anh. Em kiếm tiền để nuôi anh, mất anh rồi thì em kiếm tiền làm gì?”
Trang Hãn Học “hừ” một tiếng: “Lúc em mở công ty đã quen tôi đâu? Giờ còn bảo là để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trang-khong-tien-do/2147715/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.