Editor: HakuYen
Beta: Thơ Thơ
Chỉ làm sao?
Trong phút chốc, trong đầu Kỷ Ngôn Tâm không khống chế được hiện ra hình ảnh Tưởng Đình Kiệt đè cô ra "hành động", mặc dù dùng từ này nói cho hoa mỹ chứ thực ra là hình ảnh hạn chế người xem. Quan trọng hơn, vì Tưởng Đình Kiệt cố ý ám chỉ mờ ám, nên cô mới liên tưởng đến vấn đề không đứng đắn như thế. Bởi vậy, cô bất giác đỏ mặt phản bác:
"Anh tốt nhất không cần làm gì cả."
"Hửm? Không làm? Tôi nhớ lần trước cô không phải cầu xin tôi như vậy."
"!"
Gương mặt Kỷ Ngôn Tâm nháy mắt liền đỏ bừng.
Đáng ghét.
Vì sao lại nhắc đến chuyện cô chủ động cầu hoan ở trong xe như thế chứ?
Cô không cách nào đối mặt được với cái lịch sử đen tối đó của bản thân.
"..."
Không thể trả lời, cô đang cực kì xấu hổ.
Tưởng Đình Kiệt nghiễm nhiên thấy phản ứng của cô liền vừa lòng, khẽ cười một tiếng: "Tâm trạng đã thấy khá hơn chưa?"
"Tâm trạng của tôi vì sao phải tốt hơn cơ chứ?"
"Ít nhất sẽ không phiền não việc bị bôi nhọ thanh danh nữa."
"Sao anh lại biết?"
Kỷ Ngôn Tâm thật không nghĩ tới Tưởng Đình Kiệt lại biết chuyện cô bị người ta hãm hại.
Nghe vậy, Tưởng Đình Kiệt thấp giọng nói: "Có chuyện gì mà tôi không biết? Vốn định chờ cô chủ động đến tìm tôi. Nhưng nghĩ lại, tôi lo lắng tâm trạng cô không tốt, nên cuối cùng vẫn quyết định điện thoại để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-giam-doc-buoi-toi-gap/2456908/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.