Edit: chuotminhminh
Beta: Thơ Thơ
“Cô còn nhớ là có chuyện cầu tôi không?”
Họ Tưởng nào đó lười biếng chớp mắt nhìn thái độ qua loa của cô.
Cái chớp mắt này làm Kỷ Ngôn Tâm lập tức nhận được ám chỉ không hài lòng của ngài Tưởng. Cô đứng lên, cười tủm tỉm chủ động thay anh rót rượu gắp đồ ăn, quả thực là ân cần đến nỗi ngượng ngùng.
“Cậu xem, cô ấy rất ngoan.”
Loại giọng điệu khoe khoang này.
Loại giọng điệu khen thú cưng này.
Trong lúc nhất thời, Bạch Ý Ca và Kỷ Ngôn Tâm cùng rơi vào trầm mặc.
Lúc này, Tưởng Đình Kiệt thu tầm mắt, thấp giọng nói: “Ngồi xuống ăn cơm đi.”
Lúc nghe được lời này, Kỷ Ngôn Tâm và Bạch Ý Ca gần như là đều ngoan ngoãn ngồi xuống, cảnh tượng liếc mắt nhìn nhau có chút xấu hổ.
Nhưng mà Kỷ Ngôn Tâm không nhịn được nhỏ giọng nhắc nhở lần nữa: ”Ngài Tưởng, việc hợp tác…”
“Lúc tôi ăn cơm sẽ không nói chuyện công việc.”
“Vâng!”
Kỷ Ngôn Tâm cúi thấp đầu ngoan ngoãn ăn cơm.
Nhưng mà ngay lúc này Bạch Ý Ca sâu kín mở miệng nói: ”Kịch bản phim lần này anh đồng ý nhận sao?”
“Nam số một, cậu không hài lòng ư?”
“Em không hài lòng chính là những cảnh diễn hôn môi thân thiết trong kịch bản đó.”
Hả?
Hôn môi thân thiết?
Có bát quái!
Kỷ Ngôn Tâm lén lút ngẩng đầu lên nhìn trộm.
Từ từ!
Mới nãy không phải Tưởng Đình Kiệt nói lúc ăn cơm không nói chuyện công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-giam-doc-buoi-toi-gap/2456831/chuong-29-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.