Editor: chuotminhminh Beta: Thơ Thơ
“Tôi cho rằng cô đáp lại thì sẽ không tính là tôi cường hôn cô, đây chỉ có thể xem như tôi hôn cô.”
Tưởng Đình Kiệt lười biếng sửa lại cho cô.
Nghe vậy, Kỷ Ngôn Tâm lập tức nổi giận, phản bác nói: “Tôi đáp lại đó là bởi vì anh…”
Bởi vì anh dụ dỗ tôi.
Những lời này, Kỷ Ngôn Tâm vẫn chưa nói xong.
Nhưng cô không ngờ tới là nửa câu chưa nói của mình càng làm tăng thêm sự ái muội cho lời nói vừa rồi. “Ừ, tôi biết cô đáp lại là vì tôi, ngoan lắm!” Bỗng nhiên Tưởng Đình Kiệt bật cười, anh đưa tay sờ lên đầu Kỷ Ngôn Tâm xem như là khen thưởng.
Nhưng mà, Kỷ Ngôn Tâm thẹn quá thành giận nói: “Là do tôi sai lầm, tôi không nên đến tìm anh, càng không nên ngồi trên xe của anh.”
Trong lúc nói chuyện, đột nhiên cô xoay người muốn bước xuống xe.
Tưởng Đình Kiệt ôm lấy cô từ phía sau, nghiên người dán sát bên tai của cô, cười nhẹ nói: “Cô đang tức giận sao? Hay là xấu hổ vậy? Kỷ Ngôn Tâm, cô nói tôi không có thành ý, tôi đã cho cô nếm thử một chút ngon ngọt rồi.”
“Tôi không phải muốn nếm nước miếng của anh…”
“Vừa rồi không đủ ngọt sao?”
“…”
Kỷ Ngôn Tâm không có cách nào thoát khỏi cái ôm từ phía sau của Tưởng Đình Kiệt. Nên cô càng giận dữ hơn, trả lời: “Ngài Tưởng, tôi biết được anh hôn là một sự vinh hạnh, nhưng tôi không có phúc để nhận ân huệ này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-giam-doc-buoi-toi-gap/2456827/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.