Lần đầu tiên cô nhìn thấy bộ dạng Tưởng Đình Kiệt cười to như vậy. Ở khoảng cách thân mật gần gũi như thế này, hình như cô có thể nhìn thấy chỗ sâu trong con ngươi của anh có tia sáng chuyển động. Không biết vì sao, Kỷ Ngôn Tâm đột nhiên không thể khống chế được nhịp tim đang càng ngày càng nhanh của mình. Hơi thở của cô dần dần quấn quít với hơi thở cường thế của Tưởng Đình Kiệt. Cô không có cách nào khắc chế được loại cảm giác này nhưng cô cũng không muốn Tưởng Đình Kiệt nhận ra tâm tư của mình. Trong khoảnh khắc ánh mắt hai người chăm chú nhìn nhau, cô đã né tránh, suy nghĩ trong lòng làm gương mặt cô càng ngày càng hồng.
“Thật sự thẹn thùng sao? Hả?”
Đến tận khi Tưởng Đình Kiệt nhìn thấy biểu tình khác thường của cô.
Sau đó, Kỷ Ngôn Tâm hoảng loạn phản bác nói: “Không phải bởi vì anh, không phải……”
Đây là điển hình càng bôi càng đen.
Tưởng Đình Kiệt nghe vậy thì làm như thật gật đầu, đứng đắn nói: “Ừ, tôi biết, là do tôi!”
Kỷ Ngôn Tâm hờn dỗi trừng anh. Cô không biết vì sao Tưởng Đình Kiệt lại thích đùa giỡn cô như vậy.
“Biến thái……”
“Hả?”
“Tôi không nói gì!”
Đồ nhát gan!
Kỷ Ngôn Tâm yên lặng khinh bỉ chính mình.
Sau đó, cô chậm rãi không dấu vết rời khỏi lòng ngực của Tưởng Đình Kiệt, nhanh chóng sửa sang lại váy áo để đề phòng người nào đó tấn công lần thứ hai.
“Ngài Tưởng, tôi có thể về nhà không?”
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-giam-doc-buoi-toi-gap/2456813/chuong-24-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.