Vì thế, cô chậm rãi xoay người nhìn về phía anh.
Rốt cuộc khi Kỷ Ngôn Tâm nhìn đến Tưởng Đình Kiệt đang đợi tầm mắt của cô, cô thấy ánh mắt anh đang nói: Tôi đang đợi cô, cầu xin tôi cứu cô!
Cầu xin anh……
Đây là nguyên nhân Tưởng Đình Kiệt chậm chạp không tỏ thái độ.
Phút chốc, Kỷ Ngôn Tâm tỏ ý cười không rõ, cô không dám mơ tưởng Tưởng Đình Kiệt chủ động bảo vệ cô. Nhưng nếu là thái độ hèn mọn cầu xin như thế này, có lẽ càng thích hợp.
Giây tiếp theo, cô run nhè nhẹ túm chặt ống tay áo Tưởng Đình Kiệt, nhỏ giọng nói: “Ngài Tưởng …… Cầu xin anh, cứu tôi!”
Đột nhiên trong mắt cô hiện lên nước mắt, tầm mắt Tưởng Đình Kiệt đau đớn.
Một cái chớp mắt này, trong lòng Tưởng Đình Kiệt giống như bị cái gì kéo nhẹ một cái, thoáng qua, mà không cách nào xem nhẹ.
Kỷ Ngôn Tâm nói cầu xin anh, nhìn như là thỏa hiệp, nhưng trong mắt cô một chút thuần phục cũng không có, cô có sự kêu ngạo không thể xóa nhòa. Nhưng mà, loại tình huống này làm cô đỏ mắt, nụ cười khẽ trên khuôn mặt cô, giống như kim đâm vào trong lòng Tưởng Đình Kiệt. Dường như có ý nhắc nhở anh, người phụ nữ này cần anh bảo vệ.
Giây tiếp theo, bàn tay to của anh cầm lòng không được xoa gương mặt Kỷ Ngôn Tâm. Lòng bàn tay cọ qua khóe mắt cô, lau đi nước mắt còn chưa có tràn ra hốc mắt. đọc nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn
“Tôi không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-giam-doc-buoi-toi-gap/2456807/chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.