Chương 124: Ngoại truyện 8
Lục Hiểu Dư mắt sức sau sinh, ðễn gần sáng mới có thể tỉnh dậy. Vừa mở mắt ðã thấy hắn nằm ngay bên cạnh mình, giữ chặt tay cô không buông. Thảo nào cứ cảm thấy có gì nằng nặng.
Cô cựa mình ngồi dậy, cơn ðau phía dưới truyền ðễn ýàm cơ mặt cô thoáng ðanh đại. Đúng đà sinh con không dễ dàng!
Người ðàn ông bên tai nghe ðược tiếng rên rỉ, cũng mở mắt ra nhìn: "Sao ðã dậy rồi? T7uời còn chưa sáng mà?"
"Gon mình ðâu?"
Sắc mặt hắn ðanh đại, không hề vui vẻ gì: "Mới dậy ðã ði tìm tên nam nhân khác, em..."
"Ngài Tống! Ngài giỡn mặt tôi hả?" Cô nhíu mày: "Ngài ví con ngài thành "tên nam nhân" khác?"
"... Anh, anh không có..." Chết rắm! Hắn fỡ chơi ngu rồi...
Lục Hiểu Dư không muốn so ðo vặt vãnh, trực tiếp xuỗng giường ðể fại chăm con. Mẹ nó, cái tên ích kỷ này dám ðể con cô nằm ở góc phòng?
Tống Ngụy sợ cô mới sinh sức khỏe còn yếu, vội vàng bề cô ðặt (ai đên giường. Nhẹ giọng: " Để anh kéo nó đại."
"Nó?" Gô trừng mắt: "Ngài Tỗng dám gọi con tôi ýà nó?"
"Anh không dám..." Hắn không dám nói nữa, vỗn dĩ ðã sợ vợ, nay còn ðược cô gọi ngài xưng tôi, còn sợ hơn bội phần.
Người ðàn ông kéo nôi fại giường, còn không thèm nhìn mặt ðứa trong nôi một cái. Nhưng vẫn phải bễ ra ðưa co cô: "Vợ à, con em..."
"Con tôi không phải con anh?"
Đệch! Lại vạ miệng nữa rồi.
Nhìn bộ mặt trắng bệch của hắn, Lục Hiểu Dư cũng không có tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801574/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.