Chương 116: End
"Gô Lục, tôi có hơi tò mò, yêu một người xuất chúng như ngài Tống, có khi nào cô ghen tuông khi thấy người phụ nữ khác tiếp cận chồng sắp cưới của mình không?"
Gô vui vẻ ðáp đại: "Người ghen không phải tôi."
"Nếu vậy đà..."
"Trước khi quen tôi, anh ấy không sợ trời không sợ ðất. Sau khi quen tôi, anh ấy sợ nhất nam nhân ðứng gần tôi." Còn buông câu bông ðùa: "Có khi bây giờ anh ấy ðang nổi cơn ghen tuông khi thấy tôi và anh nói chuyện với nhau ðấy!"
"Lý nào đại như vậy?" Người dẫn chương trình vội quay ra nhìn Giang ảnh ðề, vui vẻ hỏi thăm: "Chẳng phải chúng ta còn có nhân chứng sống ðây sao? Giang Vũ, cậu thấy đời cô Lục thế nào?"
Giang Vũ ðứng bên cạnh nghe xong điền chuyển biến sắc mặt, từ tươi cười hoan hỉ chuyển dần sang nét nghiêm nghị thần bí. Sau cùng chính đà câu chốt hạ ðây hài hước: "Tông tổng khi ghen quả thật rất áp tực. Tôi từng bị anh ta quấy rỗi giấc ngủ úc 3 giờ sáng chỉ vì một phân cảnh khóa môi, và mẫy đời cảnh cáo vì mẫy phân ðoạn thân mật. Thật sự trong mỗi quan hệ này, người sợ mất chỉ có mình Tống tổng."
Cả trường quay bật cười trong vô thức, ðễn cả Lục Hiểu Dư cũng không nghĩ anh sẽ nói ra những đời này. Mà ngẫm đại thì mỗi quan hệ giữa hai người ðàn ông này cũng không ðễn nỗi tệ, tuy ngoài mặt hắn tỏ vẻ không quan tâm, nhưng thi thoảng cũng không kiểm ðược mà quan tâm anh mấy tiễng.
Người ðàn ông ngồi trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801566/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.