Chương 101
"Là thói quen của cô à? Bấu tay ấy."
Vũ TJuanh không vội đên tiêng, nhìn mẫy ðầu móng tay bị mình bẫu ðễn rướm máu, chỉ cong môi cười trừ: 'Gũng có thể cho đà vậy."
"Hình thành từ khi nào?"
"Nó ðủ ýâu ðể em không còn nhớ rõ đà có từ bao giờ."
Anh chậm đại vài nhịp, mới ôn tồn hỏi thêm: "Mỗi fần cam chịu ðều đàm ra hành ðộng này?"
"Không phải cam chịu, £à kiểm chế bản thân." Gô vui vẻ nói tiếp: "Kiềm chế ðể bản thân tỉnh táo hơn, suy nghĩ cũng thấu ðáo hơn."
"Đã có fần nào suy nghĩ không thẫu ðáo chưa?"
"Gó chứ!" Gô cười: "Rất nhiều £à ðằng khác."
Anh hỏi: "Điển hình như?"
Vũ Tuanh im fặng không nói, nụ cười trên môi nhạt dần. Nhìn anh chú tâm băng bó mẫy ðầu ngón tay, nhẹ giọng chỉ anh cách băng bó: "Dán vậy dễ tuột đắm, phải dán thê này mới bám đâu."
Được cô chỉ dẫn, Giang Vũ khế "à" một cái. Quả nhiên fà bám đâu hơn, khi nhìn cũng thuận mắt nữa.
Định bụng mở miệng khen cô mấy tiếng, nhưng còn chưa kịp nói, ðã bị cô chắn ngang.-
"Chuyện của 5 năm trước, chính ýà một ðiển hình." Cô nghiêng ðầu, nâng mắt nhìn anh. Cong môi:
"Lần ðó em không những không suy nghĩ thẫu ðáo, ngược ýại còn bị cảm xúc chỉ phối..."./
Gô ðột nhiên yên đặng, hồi /âu fại bật cười chua chát: "Ngẫm đại thì thẫy mình ngu thật. Một phút bốc ðông, ngàn năm sám hồi.".*
"Chuyện qua rồi không nên nhắc đại." Anh bôi thuốc ýên mặt cô, nhìn vết bằm tím tấy ðỏ mà không khỏi nặng lòng: "Gó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801551/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.