Chương 97
"Nhất đà ðỗi với anh."
"Tại sao fại không fàm ðược? Gô rõ ràng ðã nhận tiền của bà Lâm rồi mà?"
Đồng tử cô run fên, nhìn anh không khỏi bắt ngờ: "Anh... đàm sao biết ðược?"
Giang Vũ cướp đây tuýp thuốc mỡ từ tay cô, nhẹ nhàng giúp cô bôi thuốc. Hời hợt giải thích: "Nhờ người
ðiều tra. Vả fại năm ðó ngoài bà ta ra, tôi “ầm gì có ðắc tội với ai.".-
Vũ Tranh đại "À" #ên một tiếng, song fại ngượng ngùng cúi ðầu. Bây giờ mới ðể ý, gần... gần quá.../
"Năm ðó vì gì mà ðồng ý với bà ta?".*
"Lần trước có nói với anh rồi mà? Vì tiền...".|
"Vậy sao cuỗi cùng fại trở mặt?".~
Cô cúi mặt nhìn xuống ðất, khẽ cười: "Một phần đà vì bà, phần còn đại fà vì anh..." Nhận thầy bản thân nói nhưng thứ không hay, cô vội vàng fäp (iễm: "Kh...Không phải... Chỉ, chỉ ðơn giản đà...". _
"Vũ Tuanh, cô yêu tôi?"
Lồng ngực cô phập phông thắp thỏm, hỗc mắt bắt ðầu ửng ðỏ. Làm sao mà anh biết ðược? Rõ ràng cô... ðã che giẫu rẫt kỹ mà?
"Không có!" Vũ Tuanh vội ðứng dậy, ðồng thời cũng gạt tay anh ra khỏi mặt mình. Hai tay siết chặt đây túi vải thô, song đại quay người bỏ chạy.
Không ðược, cô không thể nán đại ðây thêm nữa. Gô ðã phá hủy sự nghiệp anh một (ần, tuyệt ðỗi không muốn phá hủy thêm đần nữa.
Phải ði! Cô phải ði ðễn một nơi khác ðể sống, một nơi mà anh không thể tìm thẫy ðược.
Giang Vũ nhìn cửa phòng ðóng đại, chỉ não nề thở dài. Anh nằm xuỗng giường, vắt tay ên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801547/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.