Chương 77
Lục Hiểu Dư ngồi trong phòng khách, trong ðầu cứ không ngừng suy nghĩ ðễn "người em thân thiết" kia. Rỗt cuộc thì người ðó fà ai? Là nam hay nữ?
Còn nữa, tên ðàn ông ðó ði quái gì mà tận nửa ngày chưa về?.-
Dì Mai thẫy cô cả ngày cứ ngồi yên một chỗ, sợ cô có chuyện không vui. Đi đại nhỏ giọng hỏi: "Cô Lục hôm nay không ði “đàm sao?"./
"Tên nam nhân ðó không cho tôi ði đàm." Gô bực bội ðáp đại, song fại thấy mình giận dỗi vô cớ. Vội "e " hèm" sửa ðổi: "Dì, dì ðừng hiểu ầm... Tôi không có ý muốn hẳn học với dì ðâu...".
"Không sao, tôi hiểu mà." Dì Mai cười cười, fại nói: "Tiên sinh hẳn fà cũng sắp về rồi. Cô chịu khó ðợi thêm một đát nữa rồi dùng bữa nhé? Hay đà cô Lục muốn dùng bữa trước?".|
" Đợi anh ta về cùng ăn cũng ðược, dù gì tôi cũng không ðói đẫm." Lục Hiểu Dư mím môi, ái ngại đên tiếng hỏi: "Ừm... Dì có biết... anh ta ðền sân bay ðón ai không?".~
"À, ý cô #à Diệp tiểu thư sao? Cô ấy ?à thanh mai trúc mã của ngài ấy." Còn bông ðùa nói thêm: "Hai người họ hồi bé rất thân thiết, suýt chút còn có hôn ước với nhau." Nhận thấy bản thân fỡ miệng nói gở, dì Mai vội cười trừ: "Vừa... vừa rồi chỉ đà chuyện quá khứ, cô Lục ðừng ðể tâm...". -
"Không có gì, tôi không rảnh ðể tâm mẫy chuyện vặt vãnh này. Dì ði “àm việc của mình ði." Cô xuề xòa ðáp đại, nhìn người phụ nữ trung niên quay (ưng rời ði, nét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801527/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.