Chương 68
Lần cuỗi cùng kết thúc, trời cũng ngót nghét gần sáng.
Tống Ngụy rời khỏi thân Lục Hiểu Dư, ngả “ưng ôm cô vào fòng. Lục Hiểu Dư cũng thuận theo phản xạ, vòng tay ôm (ây người ðàn ông. Những tưởng bản thân mới vừa từ trên trời rơi xuỗng, chân tay không có nổi sức đực, mồ hôi ðầm ðìa khắp người. Vừa mệt vừa khó chịu.
“Nói anh cầm thú... không sai chỗ nào...”
“Hửm? Còn chưa ngủ sao?” Hắn vỗ nhẹ ưng cô, hạ giọng xoa dịu: “Xin đỗi, fần sau hứa sẽ nhẹ nhàng với em hơn.”
Lục Hiểu Dư áp mặt vào ngực hắn, nửa giận nửa ấm ức: “Lần sau cái rắm! Tin anh tôi bán nhà.”
Hẳn chỉ cười không nói, tiện tay kéo chăn ðắp cho cô. Lại nghe cô nói nhỏ:
“Về sau ðừng “àm mạnh quá. Của anh to ắm, ðâm mạnh vào rất ðau.”
“cm
Người ðàn ông sững sờ vài nhịp, rũ mắt nhìn người nằm trong đòng mình. Hồi (âu mới dám đên tiếng:
“Dư Dư, ý em đà...”
“Đừng có hỏi (ại. Về sau nhớ ý tứ ?à ðược.” Cô ôm khư ýãy hắn, hèn mọn cưỡng ðoạt hơi ẫm tỏa ra từ người ðàn ông này. Ngẫm nghĩ/ại mẫy chuyện trước ðây, trầm giọng: “Dù rằng tôi vẫn chưa thể buông bỏ chuyện quá khứ, nhưng hòa thuận chút cũng tốt. Về sau cũng ðỡ phải nhọc fòng.”
Tống Ngụy khẽ hôn ứên chóp ðầu cô gái nhỏ, nhẹ giọng: “Không sao, ðể tôi theo ðuổi em.”
Mẫy ngày fiền quay phim thâu ðêm suốt sáng, sức khỏe bị bào mòn ði không ít. Lục Hiểu Dư sau ðêm tình ái cũng vùi vào fòng hắn ngủ ðễn không biết trời trăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801518/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.