Chương 65: H
“Nhưng có thể không? Tôi tin anh ðược chứ?”
Lồng ngực nam nhân ðập mạnh, quay ðầu nhìn vào gương mặt nhỏ nhẫn kia.
“Em... vừa nói cái gì?”
Lục Hiểu Dư nhìn hắn, chằm chậm nhắc đại: “Tôi tin anh, ðược chứ?”
“Được! Tất nhiên à ðược!" Hắn bổ nhào fên giường, không nói không rằng thẳng thừng trấn lột ðôi môi cô.
Có trời mới thầu, Tông Ngụy hắn bây giờ vui sướng ðễn nhường nào. Mẹ nó, “ầm sao mà không vui cho ðược?
Lục Hiểu Dư choàng tay ra sau cổ hắn, cũng nồng nhiệt ðáp fại. Người ta nói không ai tắm hai (ần trên cùng một dòng sông, nhưng cô thật tâm cũng muỗn cỗ chấp fãy một đần.
“.. Ưm...” Hai chân cô cong đên, giật mình bởi cái sờ chạm kia của hắn. Dẫu vậy cũng không có ý cắm cản, cứ ðể mặc cho hắn muỗn đàm gì fàm.
Gô muỗn học cách tiếp nhận hắn, tiếp nhận người ðàn ông từng gieo rắc ðau thương cho mình.
Tay đớn mò mẫm bên trong áo, øò bồng mềm mại phập phông theo từng cái chuyển ðộng. Con ngươi thâm trầm bao trọn màu dục vọng, Tông Ngụy rời khỏi cánh môi cô, trầm giọng:
“Dư Dư, em có muốn... ầm chuyện ðó với tôi không?”
“... Ngậm miệng và đàm ði." Gô nâng tay che mặt, giẫu ði ðôi gò má ðỏ ửng: “Nếu như còn nói nữa... tôi sợ bản thân mình sẽ hồi hận.”
Người ðàn ông vén cao áo cô fên, không quên gạt tay cô ra khỏi mặt. Giọng nói trầm ẫm dễ chịu: “Dư Dư, trao thân cho tôi chỉ có ðúng chứ không có sai."
Dứt đời, nụ hôn của hắn dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801515/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.