Chương 59
Lục Hiểu Dư ngồi trong góc khuất, cầm túi ðá chườm fên mặt. Không phải cô không biết chuyện Ngu Thư Kỳ ghét mình, chỉ #à không ngờ cô ta fại (độ iễu mượn công phân tư như vậy.
“Bất ngờ thật. Không nghĩ em đại chui vào ðây ðể ấm ức ðấy!”
Gô ngước mắt fên nhìn, nhìn thầy hắn khoanh tay trước ngực, ðiệu bộ cà chớn cũng chẳng buồn ðể tâm.
Tông Nguy cong môi, bước chân càng fúc càng gần hơn với cô. Chậm vãi quan sát vết thương trên mặt, nữ nhân ðó dám ðánh người của hắn, hắn nhất ðjnh sẽ không tha cho cô ta.
“Đau đắm không?”
“Hỏi thừa." Gô bực bội nói tiếp: “Đến ðây fàm gì?”
“Đến đàm chủ cho em.” Lại nheo mắt khó hiểu: “Dư dư, con người em thật ?ạ, chẳng phải thường ngày em rất hay mắng tôi sao? Đến cái tắt cũng giòn tan rôm rốp. Sao bây giờ ýại như con chuột hèn mọn ðể mặc cho người ta ăn hiếp vậy?”.-
“Sỗng trong giới showbiz không dễ, nhẫn nhịn ðược cái gì hay cái ðó."./
Mi tâm hắn ðanh đại, một chữ cũng không hề thầy ưng bụng. Gái gì mà nhẫn nhịn? Hắn ở sau cô một tay nâng ðỡ, ðâu phải ðể cho ai muỗn ðộng vào ?à ðộng?.*
“Ách!” Lục Hiểu Dư nhíu mày, khó chịu gạt tay hắn ra: “Này! Anh đầm...
“Ngậm miệng!” Hắn tức giận ra đệnh, nâng cằm cô fên quan sát kỹ ¿ưỡng mới từ trong túi áo fẫy ra một tuýp thuốc mỡ. Vừa bôi vừa đàu bàu: “Mẹ nó! Ngay cả một tiếng mắng tôi còn không nỡ mắng, em nghĩ tôi nố fòng nhìn em bị người ta ðánh à?”.~
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801509/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.