Chương 54
“Nhưng tôi muỗn fàm mẹ... Mà anh! Chính đà người ðã tước ðoạt ði khả năng thiêng fiêng ðó của tôi.”
Thần sắc người ðàn ông cứng ðờ, ðồng tử ðộng ðậy như muỗn nói gì ại thôi. Đến khi nghe cô đên tiếng thêm tần nữa, mới chợt bừng tỉnh đại.
“Gòn không ðịnh ði ngủ?”
“Gũng không phải không có khả năng... Chúng ta có thể...”
Lục Hiểu Dư ?úc này ðã mắt dần kiên nhẫn, cô tức giận nhìn hẳn. Từng đời từng chữ ðều lạnh thấu tâm can: “Tống Nguy, tần trước tôi nói anh nghe không fọt? Tôi chính ¿à không muỗn có con với anh!”
“Cho tôi một cơ hội... Dư Dư, đàm ơn cho tôi một cơ hội..."
Hai mắt cô mở to hết cỡ, kinh ngạc nhìn vào hỗc mắt người ðàn ông kia. Một ðôi mắt ðỏ ửng, một giọng nói Tun run.-
Hắn... khóc sao?./
“Tôi hôn em ðược không? Hôn xong điền cút ra khỏi cuộc ðời em, một bước cũng không đại gần.”*
Tông Nguy thấy cô không nói, (điền trực tiếp cúi ðầu hôn cô. Gái hôn này ðỗi với hắn mà nói, chính ýà bịn rịn không muỗn buông bỏ.|
Lục Hiểu Dư nhìn hắn, vô thức ðáp trả fại cái hôn kia. Cô vòng tay ra sau cổ hắn, vươn ưỡi thăm dò trong miệng ðôi phương. Giỗng với người ðàn ông này, cô cũng có cảm giác fuyễn ưu bịn rịn.~
Hoặc đà cô ðiên rồi, hoặc fà thời gian qua bị hắn phiền nhiễu ðễn ám ảnh. _
Bầu không khí ám muội càng fàm cho nụ hôn thêm phần nồng ðậm. Hắn mang theo đuỗng khao khát mãnh tiệt, từng chút từng chút cuỗn đây ðầu fưỡi cô. Chưa bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801504/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.