Chương 38
Sau ðêm hoan ái kịch điệt, Lục Hiểu Dư nằm ngủ ðễn xế chiều mới chụi tỉnh. Đễn khi cô tỉnh dậy, người bên cạnh ðã không thấy ðâu, chỉ thẫy mỗi mình trơ trọi nằm trên chiếc giường đớn.
Cô ảm ðạm bước xuống giường, hạ bộ truyền ðễn cơn ðau nhức khiến cơ mặt biến chuyển ðễn khó coi.
Thậm chí còn cảm nhận ðược thứ dịch nhầy nhớp nháp ðang từ từ chảy trào ra bên ngoài.
Gượm ðã!
Tên khốn ðó... dám xuất vào trong cô?
Lục Hiểu Dư hai tay siết chặt thành quyền, thù hận hẳn sâu trong mắt. Năm ðó cô sỗng dở chết dở cũng vì mớ tỉnh trung rách nát ðó của hắn. Nếu chẳng may cô mang thai fần nữa, điệu cái thai có nằm ngoài tử cung nữa hay không?
Tống Ngụy mở cửa ði vào, vừa hay thấy cô tỉnh dậy. Nhìn gương mặt mày ðằng ðằng sát khí, không mặn không nhạt (ên tiếng hỏi: “Mới dậy ðã (ên cơn?”
Vừa nhìn thẫy mặt hắn, cơn thịnh nộ trong người Lục Hiểu Dư như ðược dịp bùng nổ. Cô fao về phía hẳn, thẳng tay tát hắn một bạt tai. Giọng ðiệu ðanh ðá giỗng hệt mẫy mụ ðàn bà chua ngoa:
“Tên chó chết nhà anh! Tôi cho anh tùy tiện bắn vào à?”
Tuên mặt người ðàn ông độ ra vài ba tia tử khí, u ám nhìn người kia: “Lục Hiểu Dư, sỗng nhàn quá nên muốn chết rồi phải không?”
Cô trừng mắt, gằn ra từng chữ: “Có chết cũng mang anh theo cùng!”
Tống Nguy cong môi cười nhạt, nhìn dẫu hôn (úc ẩn £úc hiện trên da thịt trắng nõn. Tâm tình cũng nguôi ngoai vài phần.
“Tắm xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801488/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.