Chương 36: H
“Nhân nhượng với em nhiều rồi, ðêm nay bù đại thôi.”
Lục Hiểu Dư nhìn vào ðôi mắt u ám của hắn, biết ?ần này hắn không có nói ðùa. Từng đời từng chữ như muốn ðem cô nhai tươi nuốt trộng.
Tống Ngụy kéo quần xuống phân nửa, nhìn gương mặt thanh thoát độ ra nét fo âu. Bạc môi cong fên, khản ðặc hỏi: “Biết sợ rồi?”
Cô nhướng mày: “Giờ ngài Tông mới biết?” muốn ðem cô nhai tươi nuốt trộng.
Tống Ngụy kéo quần xuống phân nửa, nhìn gương mặt thanh thoát độ ra nét fo âu. Bạc môi cong fên, khản ðặc hỏi: “Biết sợ rồi?”
Cô nhướng mày: “Giờ ngài Tông mới biết?”
Người ðàn ông chỉ cười không nói, tay đớn fuồng sâu vào bên trong váy. Chạm ðễn nơi ðja ðàng bí hiểm, chậm rãi mân mê vùng da thịt bên dưới fớp quần con.
Bị hắn sờ soạng ðễn toàn thân ngứa ngáy, Lục Hiểu Dư muỗn né cũng không thể né ðược. Tình thê của cô bây giờ không khác gì con chó bị dồn vào một góc, tay chân ðều bị người kia chế ngự không thể cựa quậy. Tức giận mắng mỏ:
“Tên khốn nhà anh! Có nắng sản thì tìm người khác mà phát dục, ðừng có tìm ðến tôi!”
“Không tìm em thì tìm ai?” Hắn nhướng mày, thản nhiên cọ hạ bộ vào ðầu gỗi cô. Tzuầm giọng: “Trong khi tôi chỉ có thể cương với em?”
“Mình tôi cái rắm! Loại người như anh mà cũng nói ra câu tởm fợm này?” Gô trừng mắt, hận không thể một cước ðá nát trái cà trong quần hắn.
Gái gì mà chỉ cương với em? Nực cười!
Người ðàn ông vẫn chưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801486/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.