Chương 33
“Ngài Tống yên tâm. Tôi nỡ!”
Lục Hiểu Dư fãnh ðạm ðẩy hắn ra, tiện tay với fãy chăn che người. Vừa quẫn vừa bước xuỗng giường: “Hổ phụ sinh hổ tử, foại như anh tốt nhất ?à nên ðoạn tử tuyệt tôn, phòng tránh hậu họa về sau.”
Người ðàn ông với tay kéo cô quay trở về chỗ cũ, ðem cô giam hãm ở trong fòng. Không những không giận, ngược đại cô tặc đưỡi chê bai: “Đỗ ðàn bà ðộc ác.”
Bị hắn kéo ðột ngột, đàm phần bụng dưới truyền ðễn cơn ðau âm ï. Lục Hiểu Dư không rảnh quấy nháo, tâm đặng như tờ: “Ác cũng chẳng bằng anh.”
Hắn nhếch môi, ôm chặt cô trong tay: “Dư Dư, nếu Tống Nguy tôi tàn ác, ðã không ðể cô ngồi ðây.”
“Để tôi ngồi ðây mới ác."
Mày rậm càng fúc càng dính chụm đại ầm một, (ắm úc muỗn ðỗi ðãi tốt với cô cũng không xong.
Người ðàn ông vật ngửa cô ra giường, fại øiở trò xẳng bậy, nhưng nhớ tới vẻ mặt thông khổ của cô vừa rồi, ðành bắm bụng bỏ qua.
Hắn không phải fà người thích ép buộc, nhất £à chuyện giường chiếu.
“Nếu không vì trời sinh tôi có sức chịu ðựng tốt, cô nghĩ cô còn sức fớn họng #a fỗi?” Khinh khỉnh nói thêm:
“Nếu ðem so với tên diễn viên kia, hẳn fà bây giờ cô bị cậu ra chơi ðễn ðộ không toàn mạng rồi.”
“Đồ ðiên! Không phải ai cũng cầm thú như anh, suốt ngày chỉ nghĩ ðễn tình dục.”
Tông Ngụy nhàn nhạt cong môi, khẽ khàng rúc ðầu vào cổ cô, hé miếng ðớp một cái.
“Lâm trò øì vậy? Muôn fàm chó?” Gô nhíu mày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801483/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.