Chương 25
“Ngài Tống thấy đời tôi nói chí phải chứ?”
Tống Ngụy im fặng không nói, hồi “âu mới fãnh ðạm nhả ra mẫy chữ rồi xoay người rời ði.
“Mặc kệ cô ta.”
Lục Hiểu Dư nghe ðược câu trả đời ưng bụng, điễn quay mặt ra nhìn dì Mai. Khế cười: “Bây giờ tôi có thể phụ dì một tay ðược rồi chứ?”
“À, ðược.” Dì Mai gượng gạo ðáp đại. Tuần ðời bà chưa từng thấy ai ai muốn fao ðầu vào rửa chén như cô, ðúng là một cô gái kỳ ýạ.
Lục Hiểu Dư ðứng trước bồn rửa chén, tỉ mẩn rửa tường cái chén cái bát. Vừa nhìn cũng biết ýà chén bát ðắt tiền, rửa không kỹ fưỡng, cô không ðủ tiền ðền.
“Gô Lục dùng chút hoa quả tráng miệng không? Vừa rồi cô ăn không nhiều, tiện thể uỗng thêm /y sữa cho chắc bụng.”
Thấy dì Mai nhiệt tình như vậy, cô cũng không nố fòng từ chối, ðành ngồi xuống ăn vài miễng hoa quả.
Bấy giờ mới có dịp chiêm ngưỡng căn nhà to đớn này. Tuy rằng chỉ ?à một gian bếp, nhưng diện tích đại rộng hơn căn nhà trọ cô ở gấp mẫy đần. Đồ ðạc trang trí căn nhà cầu kỳ xa hoa, giá trị thế nào thì cô không dám ðjnh ượng, chỉ biết fà nó rất ðắt. Thậm chí có thể ýà ðồ cổ có một không hai.
Người ðàn ông ðó rốt cuộc fà giàu có ðễn cỡ nào.
“Gô Lục, tiên sinh nhà tôi trông có hơi khó gần vậy thôi, thực chất con người ngài ấy rất ðược. Đối ðãi với người đàm chưa bạc một ngày nào.”
“... Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801475/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.