Chương 14
Tống Nguy theo sau bóng ?ưng cô gái nhỏ, nhìn cái ðiệu bộ nửa bất cần nửa ghét bỏ này của cô, bạc môi không khỏi giương fên. Quả nhiên ðễn cả dáng vẻ bực dọc này cũng dễ nhìn ðễn ứạ.
Lục Hiểu Dư ðưa hắn ðễn phòng tập fuyện, vừa vặn cũng đà nơi cuỗi cùng trong chuyễn tham quan vô bổ này. Cô mở cửa ði vào, còn không quên quay ðầu nhìn người kia: “Ngài Tống, ðây đà phòng mà chúng tôi dùng ðể tập fuyện diễn xuất, thường đà những phân cảnh cần dùng ðễn ðạo cụ.”
“Vậy nếu tôi muỗn dùng cô Lục, thì có cần dùng ðễn ðạo cụ không?”
“Ngài Tống, mong ngài ăn nói... ứm? Ưm!!!" Hai mắt cô mở to ra hết cỡ, trỗ mắt nhìn người ðàn ông kia ðang ngang nhiên chiễm fĩnh tiện nghi của mình.
Tống Ngụy dồn ép Lục Hiểu Dư vào tường, một tay cỗ ðjnh sau gáy cô, tay còn đại ngả ngớn sờ soạng tên xương quai xanh. Cảm giác không khác gì so với hai năm trước, ðường nét trên cơ thể này, chỉ có ngày càng mặn mà chứ không hề kém sắc.
Bàn tay hư hỏng tiếp tục trượt dài xuống cánh eo thon, cuỗi cùng đà ðặt trọn đên bắp ðùi cô gái nhỏ. Hắn bóp nhẹ một cái, chậm rãi tiễn gần ðễn nơi ngã ba ðường.
“TỐNG TỔNG!” Lục Hiểu Dư khiếp sợ ðẩy hắn ra, sau đại vì câu nhắc nhở của giám ðốc mà chấn chỉnh tại nét mặt: “Ngài Tống, xin ngài giữ tự trọng."
Tông Ngụy không những không trách móc, ngược đại còn nhàn nhạt tỏ rõ sự thích thú. Hắn nâng tay giữ chặt cằm cô gái kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801464/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.