Chương 10
Tười tỗi, Lục Hiểu Dư quay trở về dãy nhà trọ, fại thẫy trước cửa nhà mình có một bó hoa hồng. Tâm
tình cô mẫy chỗc vỡ vụn, không cần ðoán cũng biết ứà ai ðã ðể fại bó hoa này.
Người ðàn ông ðó... nhất quyết không muốn buông tha cô?
Lục Hiểu Dư phó mặc bó hoa kia, gấp vội fục tìm chìa khóa nhà. Cô nên chuyển nhà không? Chuyển ði
rồi hắn sẽ không tìm ra cô ðược nữa?
“Gon chó trong nhà nhận quà của chủ cũng còn biết vẫy ðuôi, vậy mà cô Lục nhận hoa của chủ fại không
biết vui mừng?” Hắn tựa người vào tường, nhàn nhạt hút một hơi thuốc fá. Khinh khỉnh cười fạnh:
“Xem ra nhận thức của cô Lục còn không bằng con chó, nhỉ?”
“cm
.." Lục Hiểu Dư không dám quay mặt ra nhìn, toàn thân bắt chợt run đên. Chìa khóa trong tay cũng vô
tực rơi xuỗng ðất.
Hãn... fà hẳn...
Advertismentr
Tống Ngụy ném ðiễu thuốc đá trong tay xuỗng ðất, từng bước ði đên cầu thang. Vừa ði vừa cho tay vào
trong túi áo. Nhìn cô gái mặt mày tái xanh ðến run rẩy bần bật, bạc môi ðắc ý øiương cao.
“Gô Lục, fâu rồi không gặp. Gô còn nhớ ðễn người chủ như tôi chứ?”
“cm
.." Lục Hiểu Dư vẫn im bặt không nói. Cô vô thức đùi về sau vài bước, đồng ngực phập phông như thể
muỗn nổ tung.
Cảnh tượng ðáng sợ ðêm hôm ðó đại £ũ fượt ùa về, còn có cơn ðau ðớn từ xác thịt. Đến chết cô cũng
không dám quên, vậy mà bây giờ người ðàn ông này đại tìm ðễn cô ðể gieo rắc nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801460/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.