Edit: Đậu Xanh
“Phu nhân muốn giải thích thế nào với tôi đây?”
Đường Cảnh Nhiên dù bận vẫn nhưng ung dung nhìn chằm chằm vào hai mắt chứa đầy nước mắt của Bạch Nhiễm Mặc, anh đưa ngón tay quét xuống phía dưới rồi bôi máu xử nữ dính phía trên lên môi đỏ của cô, giống như tô môi, đỏ chót đến dị thường.
“Ngài thám tử —— tôi —— tôi ——” Hai mắt Bạch Nhiễm Mặc ươn ướt cho nên mờ đi, không thấy rõ vẻ mặt Đường Cảnh Nhiên, trong khoảng thời gian ngắn, cô liên tục nói năng lộn xộn, chỉ nghĩ giữ lại côn th*t lớn trong hoa huy*t, “Huhu —— không thể rút ra ——”
“Được, được ——vậy tôi dẫn phu nhân đi xem cái này trước ——” Đường Cảnh Nhiên bế Bạch Nhiễm Mặc rồi đứng lên, côn th*t lớn trước sau vẫn cắm ở hoa huy*t kiều nộn nhỏ hẹp, “Phu nhân có cũng đủ thời gian để nghĩ phải giải thích thế nào.”
Theo động tác đi lại, côn th*t lớn một lần nữa lại cọ xát bên trong hoa huy*t, lần nào cũng cắm thẳng đến tử cung, thân gậy thô to không ngừng di chuyển bên trong vách thịt chặt chẽ, khoái cảm kịch liệt làm co thể Bạch Nhiễm Mặc lắc lư, “A —— không —— chậm một chút —— quá sâu ——”
“A? Phu nhân ngại cắm không đủ sâu đúng không ——” Đường Cảnh Nhiên giả bộ không nghe hiểu, ôm chặt Bạch Nhiễm Mặc đang treo trên người của mình, năm ngón tay giữ chặt mông thịt cô, cắm côn th*t lớn vào sâu hơn, chỉ chừa hai viên tinh hoàn ở bên ngoài.
“A a ——
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tham-tu-toi-muon-/3596805/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.