Edit: Đậu Xanh
Bị ngài thám tử đùa bỡn, phía dưới cô giống như có vạn con kiến liếm cắn, ngứa ngáy đến mức bật ra tiếng rên rỉ, dâm thuỷ liên tục chảy ra.
Bạch Nhiễm Mặc nóng lòng muốn biết đáp án, cho đến khi cô nghe ngài thám tử nói như vậy, “Thứ phu nhân cần chính là cái này.”
Mô phỏng nét diễn trước đó của cô, Đường Cảnh Nhiên đem tay mềm của Bạch Nhiễm Mặc di chuyển xuống quần tây của mình, ý gì không cần nói cũng biết.
“Nói vậy hẳn phu nhân rất quen thuộc với chuyện này.”
Đường Cảnh Nhiên thản nhiên nói, ánh mắt quét qua khuôn mặt nhỏ của Bạch Nhiễm Mặc, anh thu tay về.
Tay Bạch Nhiễm Mặc đặt trên đũng quần của Đường Cảnh Nhiên, hơi nóng dưới quần tây xuyên qua vải dệt, truyền đến lòng bàn tay, như muốn thúc giục động tác của cô.
Cô chỉ có thể căng da đầu tiếp tục giả bộ dáng vẻ phụ nữ có chồng lẳng lơ, kéo khoá quần tây xuống, sau đó cầm lấy thứ đang vẫn sứ chờ phát động kia, côn th*t lớn gắng gượng cương cứng.
“Thật lớn….” Cô khó có thể cầm toàn bộ.
Gân xanh quanh côn th*t lớn ở trong tay cô nảy lên hai cái, độ ấm nóng rực gần như muốn làm phỏng lòng bàn tay Bạch Nhiễm Mặc, nhưng đồng thời có một loại ma lực, hấp dẫn cô tiếp tục công việc.
Đôi tay một trên một dưới, nắm lấy thân gậy, bắt đầu di chuyển lên xuống theo côn th*t lớn, tinh dịch từ lỗ quy đầu dần chảy ra dính hết lên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tham-tu-toi-muon-/3596802/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.