Chương trước
Chương sau
Huyền Vi sáng mới tỉnh dậy, thấy bạn trai đang ngồi nhìn mình. Cô tưởng mình hoa mắt, thì thấy anh đứng lên đưa cho cô một túi nước nhỏ.

Vong di, thuoc giai rugu do.Anh tới khi nào vậy? Ủa, Bách Diệp đâu?Đêm qua, lúc em say không biết gì trên bàn với hai tên con trai khác. Bách Diệp được Tinh Vũ đưa về rồi.Tinh Vũ nào?

Em trai anh. Bạn em đang hẹn hò em trai anh.À...Huyền Vi ngồi dựng đứng lên.

- Hả? Em trai anh là sếp của Bách Diệp à?

Anh nhíu mày:

Bách Diệp là nhân viên của Tinh Vũ sao?Anh em nhà anh mà anh còn không biết.Em thì kém, bạn thần gì mà cũng có biết đầu. Anh chưa tính tội em đấy.Tính tội gì chứ.Cô bĩu môi rồi dốc túi nước lên uống, sau đó lò dò đứng lên lấy một ly nước tráng miệng.

Cô vừa uống hết, thì anh giành lấy cốc đập mạnh xuống bàn, sau đó cởi áo ra rồi lao vào cô.

Anh bị sao đấy, em đói, em muốn ăn sáng.Anh cho em ăn. Anh nhịn em cả đêm rồi đấy! Phải giáo huấn lại cái thói mê sắc mê cồn của em.Phòng khách sạn nơi này nhỏ, nhưng cũng khá tiện nghi. Huyền Vi bị anh ép dưới giường, cô không nhớ là họ lăn lộn với nhau bao nhiêu lần nữa. Phải nói là từ khi hẹn hò, Tô Tịnh Khang rất nghiện cô, dù không sống chung nhưng hai người đã thành khách quen ở cái khách sạn lần đầu cùng nhau tới.

Mà nơi anh ham hố nhất, chính là bộ ngực mà cô chê là nhỏ.

Tới tận trưa họ mới rời khách sạn, xe của Huyền Vi được trợ lý của anh đưa về. Còn anh và cô đi xe của anh.

***

Bên này, Tô Tinh Vũ dậy rất sớm, còn được mời ăn sáng xong mới đi. Bách Diệp cũng về thành phố với bạn trai luôn.

Bách Diệp được cái không giận ai được lâu, sau một đêm ngủ dậy là đâu lại vào đấy.

Trên đường, Tô Tinh Vũ tạt vào một siêu thị lớn, rồi mua đầy một giỏ socola các loại.



Bách Diệp ngơ ngác.

Anh mua cho ai nhiều thể.Em!

- Em đâu cần nhiều thế. Với cả anh Kinh Lâm cho em vẫn còn nguyên.

Tô Tinh Vũ dứt khoát cầm hộp quà kia ném ra ghế sau, rồi đặt cả bọc lớn mình mua vào lòng bạn gái.

An het di, het anh mua nua.Ăn nhiều béo lắm, Huyền Vi bảo đàn ông thích phụ nữ có đường cong cơ.Lại Huyền Vi. Em có thành cô béo thì anh vẫn yêu em. Yên tâm rồi chứ?Huyền Vi bảo....Cấm nhắc Huyền Vi. Ok!Nhưng Huyền Vi..Anh quắc mắt một cái, Bách Diệp đành ngồi im re.

Tôn Kinh Lâm thích em à?Dĩ nhiên là thích rồi, em cũng thích anh ấy.Cái gì cơ?Y là thích chơi cùng nhau á.Anh cấm em thích anh ta. Giờ em là hoa đã có chủ.Anh cấm làm sao được, em chơi với anh ấy từ bé rồi.Bỗng xe dừng đột ngột làm Bách Diệp giật mình, ly nước cô vừa cầm đồ ngay vào áo ướt một mảng.

Em đúng là hậu đậu.Tại anh mà.Tô Tinh Vũ ra cốp xe, lấy một chiếc áo sơ mi trắng đưa cho cô. Xe anh luôn có đồ dự phòng khi cần thiết.

- Thay tạm đi!

Thế là anh đứng ngoài xe đợi bạn gái thay áo.

Đến khi vào xe, anh nhìn chăm chăm Bách Diệp. Cả quãng đường sau đó cũng không đấu khẩu nhau nữa, Bách Diệp ngồi yên lặng, còn một tay anh thì mơn trớn đùi cô.

" Phải nhịn, đợi về nhà".

Tô Tinh Vũ đã bức bối lắm rồi, nhưng vẫn dặn lòng không thể hành sự ở ngoài đường được.

Bách Diệp thật sự biết khiêu khích người khác, sao có cái cúc áo cũng đóng lệch được cơ chứ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.