ngày nắng đẹp, Cẩm Linh đi bộ trên hè phố. Có một tấm poster vừa được treo lên trước cửa hàng sách, là hình một bông tuylip trắng với dòng chữ.
" Chỉ cần bạn dũng cảm nói lời tạm biệt, cuộc đời nhất định sẽ cho bạn khởi đầu mới".
Cô đứng đó nhìn rất lâu, suy nghĩ một lát, rồi lấy điện thoại ra gọi.
Baren, anh có nhà không?Tôi chuẩn bị về Nga, có chuyện gì à Linh?Đợi được không? Em sẽ tới chỗ anh, sẽ nhanh nhất có thể. Được không?Baren nhìn đồng hồ, đã sát giờ phải đi, nhưng anh vẫn đáp.
Được, cứ bình tĩnh đi cho an toàn. Tôi sẽ luôn đợi em, chỉ cần em chạy về hướng tôi, tôi sẽ không đi đâu cả.Ừ!Cẩm Linh vội vã cúp điện thoại, rồi bắt taxi tới chỗ Baren, vừa đi vừa nhìn đồng hồ. Cô sợ sẽ để lỡ.
Baren thấy Cẩm Linh hồn hền chạy từ cổng vào. Anh lo lắng nhìn cô.
- Sao thế? Em vội gì thế?
Cầm Linh vừa thở vừa nhìn Baren.
Rồi cô ôm lấy anh rất chặt.
- Chúng ta không làm bạn, em nghĩ mình không muốn làm bạn nữa.
Baren hơi hụt hẩng, cúi xuống đẩy cô ra khỏi lòng mình.
Ừ, tôi sẽ về Nga....Không không, để em nói hết.Cô lắc đầu, do Baren rất cao, cô phải ngẩng lên để đối mặt với anh.
- Chúng ta không làm bạn, chúng ta hẹn hò đi.
Baren nhìn vào mắt cô thăm dò, rồi anh hỏi.
Có thể nói lí do không?Chỉ cần đôi chân không dừng lại, thì việc tiến chậm cũng không thành vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-soi-cua-to-sa/3702364/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.