Tô Tịnh Khang ở trên giữ cho Huyền Vi không nhúc nhích nổi. Khi áo cô bị anh cởi ra, cô mới bẽn lẽn hỏi.
- Anh nói thật đi, ngực em có nhỏ không?
Anh nhíu mày làm cho cô có chút thấp thỏm, bàn tay anh áp lên khuôn ngực có thể cảm nhận được tim đập theo nhịp của đối phương.
Em bị ám ảnh với size ngực à?Không hẳn ám ảnh, là quan tâm cảm nhận của đối phương thôi.Với tôi rất vừa tay.Rồi anh bóp nhẹ làm Huyền Vi cười khúc khích.
Anh không nương tay mà vần vò hơn, cô nhăn nhó.
- Anh bóp nhẹ thôi.
Tô Tịnh Khang cắn mút tới mức Huyền Vi sợ hãi.
Em muốn ann dùng bao, hay cho ra ngoài.Hả? ... Cho ra ngoài. Không không, dùng bao, em không biết đâu. Nhưng anh không được để em dính bầu.Thế bình thường em hay thích kiểu nào?Không biết.Sao lại không biết!Lan ดลิ่น cua em ma.Tô Tịnh Khang bỗng nhiên tâm tình vui vẻ, ánh mắt thâm tình nhìn Huyền Vi nằm ngoan ngoãn dưới thân.
Em to mồm lắm, anh tưởng em phải sành sỏi chứ.Đừng nhìn mặt mà bắt hình dong.Huyền Vi trải qua một trận đau điếng nhớ đời. Cô có uống bia nên hôm nay có cao hứng, nhưng không nghĩ việc này đau đến như vậy.
Trong lúc không kiềm chế được, cô buột miệng nói tên người yêu cũ.
- Nói lại tôi nghe.
Tịnh Khang đột ngột dừng lại , ánh mắt có chút giận dữ.
Cô sợ hãi lắc đầu, nhất quyết không hé răng nói nửa lời.
- Được lắm, người làm em thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-soi-cua-to-sa/3702358/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.