Chương trước
Chương sau
Lẽ ra đêm tân hôn của các cặp đôi phải ý nghĩa và nồng cháy, nhưng ngay sau khi buổi lễ kết thúc thì Tô Khê Hạc đã bỏ rơi cô dâu của mình.

Pamela cũng chẳng bận tâm lắm. Cũng tốt, cô có thời gian nghỉ ngơi sau một ngày dài. Chiếc nhẫn được tháo ra và đặt ở bàn đầu giường.

Vốn có điều muốn hỏi ý kiến người là chồng cô, nhưng xem ra đêm nay không thể.

Tô Khê Hạc vội vã tới một biệt thự gần đó. Khi nhìn thấy Cẩm Linh đang nằm bất tỉnh trên giường, anh tiến lại, chậm rãi vuốt ve gương mặt cô. Không kìm được, còn hôn lên trán cô một cái.

- Cẩm Linh! Duyên phận lại đưa chúng ta về bên nhau! (

Châu Thâm được lệnh phải giữ kín việc này.

Và đêm tân hôn của mình, Tô Khê Hạc ôm nhân tình cũ cả đêm.

Cẩm Linh tỉnh lại thấy đầu óc choáng váng, cô sợ hãi khi thấy mình được thay một bộ quần áo khác mà không phải váy hôm qua.

Cô đi chân trần, suy nghĩ duy nhất là phải thoát khỏi nơi này.

Cửa bị khóa, cô tuyệt vọng gào hét.



Hạc? Anh thả em ra đi.....Em xin anh, mở cửa đi, làm ơn.....Châu Thâm, anh có đó không, xin hãy gọi anh ấy giúp tôi .....Tô Khê Hạc và Châu Thâm đứng ngay sau cánh cửa nhưng không một lời đáp lại người phụ nữ tuyệt vọng ở trong

Thông qua điều tra, anh biết được thời gian qua cô sống tạm ổn.

Bữa sáng được bê tới, nhưng Cẩm Linh cự ly không ăn. Cứ một lát cô lại đập cửa gào hét. Nhưng vô ích.

***

Baren gần sáng tan tiệc nhận được tin Cẩm Linh mất tích, anh cho người lùng sục cả đêm. Châu Thâm hành động kín kẽ nên Baren không biết là Tô Khê Hạc đã ra tay.

Bên KillNets định vị được điện thoại của Cẩm Linh, sáng ra người của băng đảng Nga liền tới biệt thự nọ. Họ còn đào được tên người sở hữu là Tô Khê Hạc.

Baren không hiểu vì sao chuyện này lại xảy ra. Nhưng kể cả đó có là chồng của Pamela hay em vợ của Tinh Kính Đằng thì anh cũng phải đưa Cẩm Linh về.

Tô Khê Hạc, tôi tới đón người.Ai là người của cậu?Linh!Tô Khê Hạc cũng ngạc nhiên không hiểu sao Cẩm Linh lại dây dưa được với nhân vật tầm cỡ này. Lại đích thân tới đây rõ ràng là quan hệ không tầm thường.

Cô ấy không thể rời khỏi đây!Tô Khê Hạc, tôi thực sự không muốn mối quan hệ của chúng ta xấu đi. Mọi thứ đang rất tốt. Linh đắc tội gì với cầu sao?Không, cô ấy là người quen của tôi. Rất thân quen.Baren nhíu mày, lúc này nghe được tiếng Cẩm Linh đang gào hét.

Hạc, xin anh để em đi đi, chúng ta kết thúc rồi. Làm ơn!Thả ra em, Tô Khê Hạc....Tô Khê Hạc dửng dưng như không nghe thấy, liền tiễn khách.

Baren, cậu hãy về đi. Tôi cũng không muốn mối quan hệ của chúng ta xấu đi.Tôi đã hứa với cô ấy, Baren tôi nói sẽ giữ lời.Baren ra hiệu một cái, người của anh lập tức tiến lên muốn tới phòng phát ra tiếng hét khi nãy.



Tô Khê Hạc trừng mắt gắt gao:

Cậu dám cướp trắng trợn như vậy? Tôi là chủ nhà đấy.Cậu nghĩ tôi sợ? Nhà Vaiksar không ngán một ai đâu!Người của Baren chĩa súng vào Tô Khê Hạc, Châu Thâm thấy không ổn, bèn nhắc nhở.

- Cậu Hạc!

Baren nhìn Châu Thâm ra lệnh:

- Đưa Linh ra đây, tôi không muốn bạn mình vừa cưới đã thành góa phụ.

Chầu Thâm nhìn Tô Khê Hạc, bất lực nói:

- Tôi chỉ nghe lệnh của cậu chủ.

Thực ra Châu Thâm cố tình làm vậy, cam chịu để Baren khống chế. Cẩm Linh không thể ở đây, dù Pamela không bận tâm nhưng Tô phu nhân nhất định không để lọt.

Nếu bà ấy biết cậu chủ vừa cưới mà ngay đêm tân hôn đã bắt giữ một cô gái và ở đây cả đêm, kiểu gì cũng có một trận rùm beng.

Mà Baren không thể đắc tội.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.