Điện thoại của Cẩm Linh rơi bị vỡ màn hình. Đúng là xu cà na mà.
Cho tôi số một người quen của anh, tôi sẽ ra bốt điện thoại công cộng gọi cho.Không cần, sáng mai tự khắc có người tới đón tôi .Ai mà biết anh ở đây chứ.Muộn rồi, cô nghỉ đi. Xin lỗi đã chiếm giường của cô.Không có gì, anh vẫn còn nói chuyện được là tốt rồi. Đừng ngỏm chỗ tôi là được.Baren cười làm vết thương ở bụng đau nhói, anh nhăn nhó khiến Cẩm Linh nghĩ do mình nói chuyện vô duyên.
Y tôi là anh sẽ ổn thôi.Ừ. Cảm ơn cô. Mà cô tên gì?Linh, còn anh?Gọi tôi là Baren.Ừ, chúc ngủ ngon, Baren. Tôi ở ngay đây, nếu bất ổn hãy gọi tôi ngay nhé.Cẩm Linh nằm co ro trên chiếc ghế gấp ọp ẹp. Baren vô cùng cảm kích, một cô gái mỏng manh bị bắt nạt nhưng lại hào sảng dang tay ra giúp đỡ anh dù họ chả hề thân thiết.
Đêm đó Baren hôn mê và phát sốt. Cẩm Linh không có ngủ, cứ tí lại tới xem tình hình của anh. Cả đêm cô ở bên, cho anh uống kháng sinh và thay khăn đắp trên trán.
Cũng may hôm sau cô được nghỉ, nên không vướng bận gì nhiều.
Baren hé mắt, ánh sáng ban ngày hắt qua tấm rèm nhỏ. Anh đau nhức nhìn quanh, thấy cô gái đang ngồi ngủ gục bên giường mình.
- Linh!
Cẩm Linh có vẻ mệt nên không nghe thấy, anh không nỡ nên để yên cho cô ngủ thêm. Bản thân chỉ nằm yên
lang.
Hiểm hoi và đã quá lâu Baren chưa thấy bình yên như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-soi-cua-to-sa/3702343/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.