Baren khá ngạc nhiên, dù ngồi từ ghế khán giả cách sân khấu một đoạn, nhưng anh nhận ra cô gái hôm qua.
Cô đứng một góc, xinh đẹp dịu dàng, tóc vẫn tết gọn nhưng hất về trước, mặc chiếc váy trắng dài kín đáo. Vốn không quá nổi bật, nhưng thần thái tự tin, hoàn toàn tập trung và chìm đắm trong buổi diễn.
Nghe nói buổi hòa nhạc đều là các sinh viên ưu tú của trường tham gia để chúc mừng đoàn đại biểu từ trường đại học Nga tới thăm.
Là đại diện, Baren lên sân khấu phát biểu vài câu.
Cẩm Linh biểu diễn xong thì ra nghỉ ở cánh gà. Nhưng thấy các bạn nháo nhác lên, nói là có người xuất chúng lắm nên cũng tò mò nhìn ra.
Cô bất giác mỉm cười, hóa ra là người đã giúp mình. Không ngờ anh lại là giảng viên âm nhạc.
Cứ ngỡ chỉ đến thế là thôi, ai dè ngay tối ấy, Cẩm Linh biểu diễn violin ở một quán rượu thì lại gặp Baren lần nữa.
Cô đang kéo đàn trên bục, thấy một dáng người đi vào. Anh đi tới đầu, hào quang tới đó.
Anh nhìn cô, cười xã giao một cái, cô cũng cười một cách lịch sự đáp lại rồi tập trung chơi nốt bản nhạc của mình.
Nay xong việc khá sớm, Cẩm Linh được quán mời một ly cocktail. Miễn phí nên cô không từ chối, cũng muốn thử một xíu xiu. Nếu để tự bỏ tiền đi uống rượu thì cô sẽ không, mà để tiền đó mua burger ăn chống đói còn hơn.
Baren ngồi cách cô mấy ghế. Cả dãy ghế ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-soi-cua-to-sa/3702334/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.