Lại Dục Triết lấy áo mình để thấm máu, chiếc áo cũng không đủ. Tô Sa tay nhớp nháp một màu đỏ ẩm nóng.
- Trực thăng Tần gia đang tới.
Tô Tịnh Khang nhíu mày nhìn Tinh Kính Đằng rồi quay sang Châu Thâm:
- Mang hộp y tế lại đây?
Tô Sa hoang mang nhìn em trai.
Em định làm gì?Lấy đạn ra.Lại Dục Triết hơi phân vân, ai mà biết Tô Giới có lợi dụng tình huống này mà ra tay lão đại của mình luôn không.
Nhưng nhìn tình hình Tinh Kính Đằng đã bất tỉnh, Lại Dục Triết nhìn Tô Sa, bắt gặp ánh mắt kiên định thì cũng chạy vội ra chỗ xe của Tân gia gom hết đồ y tế mang vào.
Tinh Kính Đằng được cho nằm sấp xuống, Tô Tịnh Khang cầm ống tiêm gây mê rồi chọc vào sống lưng của đối phương. Tinh Kính Đằng lông mày hơi động đậy, rồi lại im lìm.
Tô Tịnh Khang làm việc rất chuyên nghiệp, dù ở đây thiếu thốn tới mức phải soi cả đèn pin vào để cho sáng. Một viên đạn gắp ra, vừa hay bên ngoài tiếng trực thăng đã rõ.
Tô Sa nhìn Lại Dục Triết và Tô Tịnh Khang đưa Tinh Kính Đằng lên trực thăng. Cô cũng muốn đi cùng nhưng không còn chỗ, mấy người kia đã chặt chội lắm rồi.
Tô Tịnh Khang gật đầu một cái tỏ ý chị hãy yên tâm. Tô Sa nhìn trực thăng bay đi, cát bụi bay vào nhưng cô vẫn đứng đó. Mắt đỏ ngầu, cả người tàn tạ, tóc tai rối bời.
Tô Khê Hạc thấy chị mình chắp hai tay lên trước mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-soi-cua-to-sa/3702326/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.