Đi ra ngoài, Tô Tịnh Khang dìu Tô Sa vào xe, nhưng cô cố chấp đứng im đợi Tô Khê Hạc.
- Hạc, sao còn chưa đi, mau lên.
Cô thấy vẻ mặt Châu Thâm cạnh đó nhìn mình khó hiểu, lại nét mặt có vẻ lạnh nhạt của Tô Khê Hạc.
Có chuyện gì sao? Chúng ta về thôi! Còn Tinh Kính Đằng? Anh ấy..... Chị, kệ anh ta đi. Chẳng phải chị cũng không ưa anh ta sao. Để Tân Ngọc Đệ và Tinh Kính Đằng tự xử lý nhau.Châu Thâm sẽ ở lại để ra tay sau cùng và giải quyết sạch sẽ.
- Em...em nói gì vậy?
Tô Sa sững sờ nhìn đứa em thân nhất, Tịnh Khang cũng bước tới.
- Anh…
Câu còn chưa nói ra, thì tất cả đã nghe thấy tiếng "bốp" rõ mồn một giữa đêm khuya nơi đổi núi heo hút.
- Khê Hạc, đó là bố của cháu trai em đó.
Cô chưa từng đánh các em mình nặng nề như vậy. Cùng lắm chỉ là đánh bằng chổi lông gà vào lưng và mông khi còn nhỏ thôi.
Tịnh Khang vội vã giữ chị lại, rồi phân phó Châu Thâm:
- Đi, tới chỗ Tinh Kính Đằng.
Châu Thâm nhìn Tô Khê Hạc đang bất động, lại nhìn Tô Sa rồi thở dài.
- Vâng!
Tô Sa mặc kệ Tô Khê Hạc, cô vội vã lên xe cùng Tô Tịnh Khang. Châu Thâm lái xe tới trước mặt cậu chủ.
- Cậu Hạc, lên xe đi!
Mất vài giây Tô Khê Hạc mới phản ứng lại rồi miễn cưỡng ngồi vào. Xe của họ đi cuối cùng, xe của Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-soi-cua-to-sa/3702324/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.