Tô Sa bị đồ nguyên xô nước lạnh toát lên đầu khiến cô rùng mình. Mở mắt ra thì kinh ngạc.
- Tân Ngọc Đệ?
Chẳng phải Tân gia cả nhà đều chết trong vụ chìm du thuyền sao? Sao con trai thứ nhà đó còn sống, lại bắt cóc cô.
- Tô tiều thư!
Tô gia và nhà anh có ân oán gì mà anh bắt tôi?Cô ngu vậy. Cô đi lại biệt thự Tân gia mà lại hỏi ngô nghê thế?Anh nhắm vào Tinh Kính Đằng?Đúng, đen cho cô vì cô lại dây dưa với hẳn. Lại còn sinh con? Đàn bà thật ngu dại, lại đi chung thuyền với đối thủ nhà mình. Cô ngu ngốc quá Tô Sa à.Tôi và Tinh Kính Đằng không thân như anh nghĩ. Bắt tôi vô dụng thôi. Sao không nhắm thẳng tới anh ta luôn mà bắt đứa ngu như tôi làm gì. Anh ta sẽ không vì tôi mà bị anh khống chế đâu.Ổ, nhưng tôi không chỉ muốn thế. Nhà họ Tô không để con gái chết, Tinh Kính Đằng cũng không thể để con mồ côi mẹ.Mẹ kiếp, anh còn tính làm gì nhà tôi. Tinh Kính Đắng mới là người hại nhà anh mà.Cảm ơn cô mới phải. Nhờ kẻ lửng lơ trung gian như cô mà tôi đã có một kế hoạch hoàn hảo. Đã quay lại thì phải rực rỡ chứ. Tân gia? Không, tôi còn muốn cả Đông - Bắc Thành. Hôm nay nhân tiện thanh trừng một thể.Tên khốn chết tiệt!Tô Sa vừa chửi liền bị một cái bạt tai tới mức chảy máu miệng. Cả đời cô chưa từng bị ai đánh như vậy. Đến bố mẹ cũng chưa từng.
Tân Ngọc Đệ cười kinh dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-soi-cua-to-sa/3702322/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.