- Ít nhất hết ngày hôm nay sẽ không có chiến tranh nào!
Tinh Kính Đằng chậm rãi nói.
- Baren là đối tác lớn, Pamela là bạn, Tô Giới là nhà ngoại của con trai tôi. Còn Pavot?
Anh thở dài một cái, rồi ra dáng chủ nhà rót đầy ly trà cho Pamela và nói tiếp.
- Nếu là kẻ khác, nhất định hôm nay cả gia tộc của cậu đã được tắm máu rồi. Tôi không ra tay thì nhà Vaiksar cũng sẽ ra tay thôi. Phải không?
Anh nhìn Baren, sau đó nói tiếp.
- Nhưng vì Pamela, tôi sẽ tạm tha. Hần Baren cũng thể.
Pamela cười, sau đó cầm ly trà lên.
- Tôi không thích trà, tôi mê rượu hơn. Nhưng chẳng phải người Châu Á coi trọng uống trà sao.
Cô cạch ly trà của mình vào ly của hai người bạn, rồi uống một ngụm.
Pavot thấy mình hơi hèn.
- Làm em trai của P đúng là sự sỉ nhục mà.
Pamela cầm ly trà còn nguyên trước mặt em trai lên, dí vào miệng anh và nói:
- Uống đi, may có chị mày đấy. Không thì khéo mày ngỏm trước cả ông già rồi.
***
Tô Sa ngồi trên xe nhìn không khí khác lạ ở biệt thự, liền hỏi Vân Sam.
- Hình như ăn tối này hơi bất thường.
Vân Sam nhìn qua gương và cần trọng đáp.
- Cô không cần lo. Có ông chủ ở đây thì đều không có gì đáng ngại. Còn có...
Vân Sam lửng lơ không nói hết. Tô Sa nhíu mày, nhìn ra ngoài thấy Châu Thâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-soi-cua-to-sa/3702317/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.