Chương trước
Chương sau
Lúc này Tinh Kính Đằng đi ra, mắt nhìn Tô Sa và nói:

- Em có bị mệt không? Ngoài trời đang lạnh lắm.

Anh đưa cho cô một ly trà nóng. Tô Tịnh Khang nhận ra đó là trà quế với một lát cam khô. Đúng là rất hợp làm ấm người, rất hợp trong không khí Noel, cũng là thức uống Tô Sa thích.

"Xem ra cũng có dụng tâm và thật lòng".

Tô Tịnh Khang cười thầm, để ý những tiểu tiết nhỏ của người đàn ông kia.

Biết Tô Sa sẽ thắc mắc, Tinh Kính Đằng chủ động nói:

- Tu Kiệt hẵn nhớ các cậu!

Tô Sa lòng có cảm kích, nhẹ nhàng đưa ly trà lên uống một ngụm. Tâm trạng đã thả lỏng, cả người dễ chịu hẳn ra.

- Khê Hạc chắc không tới?

Cô không thấy Tô Khê Hạc, đoán em trai vẫn giữ khoảng cách với mình.

***

- Chiều nay cả đám tới chơi xong tối mất hút. Con không ở cùng tụi nó sao?



Ngô Quân Như nhìn cây thông trong phòng khách, ngồi vắt chân uống trà nhìn Tô Khê Hạc.

Con chuẩn bị đi đây.Lại tụ tập ăn chơi ở chốn nào?Chỗ chị con.Tô Khê Hạc rót thêm trà vào tách cho mẹ và nói.

Ồ!Tới sinh nhật Tu Kiệt chứ không có ý gì khác. Chuyện người lớn không liên quan.Ngô Quần Như nhìn đồng hồ đã điểm 6h30 tối.

- Đi thì đi đi. Hiếm khi Noel ta được yên tĩnh. Phải rồi, cầm chiếc bánh kem kia đi luôn đi. Để ở nhà không ai ăn cũng bỏ đi thôi.

Tô Khê Hạc nhìn thấy chiếc bánh kem hình khúc cây đặc trưng lễ Giáng Sinh. Năm nào cũng vậy, sinh nhật của cháu ngoại trùng dịp lễ nên con cháu Tô gia đều tập trung ở biệt thự của Ngô Quân Như và ăn cơm gia đình. Tu Kiệt thích socola, nên mấy năm nay đều là bánh này. Size bánh cũng to vì làm cho đại gia đình cùng thưởng thức.

Bà biết mẹ con Tô Sa không về, các con trai cũng đều báo bận buổi tối, nhưng vẫn theo thói quen mà đặt bánh về nhà.

Tô Khê Hạc biết lòng mẹ mình trống trải.

Mẹ có muốn tới thăm cháu ngoại không? Con đưa mẹ đi.Thôi khỏi! Yên tĩnh như này là thích nhất. Chứ mọi khi nhức hết cả đầu.Khê Hạc chỉ đành cười buồn rồi cầm bánh đi ra xe. Châu Thâm lái xe đưa anh đi, vì cực kỳ thân cận nên Châu Thâm cũng đi lên biệt thự cùng cậu chủ.

- Cô chủ!

Giọng quen làm Tô Sa giật mình quay lại. Thấy Tô Khê Hạc đi trước, Châu Thâm cầm chiếc bánh kem lớn đặt trong hộp mica trong suốt đứng sát sau.

- Chị!



Khê Hạc chào Tô Sa, cô mỉm cười đáp lại.

- Đến là tốt rồi!

Tô Tu Kiệt thân với cậu Khê Hạc và cậu Tử Du nhất, nên bèn lao vào lòng cậu mình và được Khê Hạc bế lên.

Châu Thâm cúi chào Tinh Kính Đằng.

- Bánh của phu nhân ạ!

Tinh Kính Đằng gật đầu và nhận lấy chiếc bánh kem, sau đó đưa cho bảo mẫu cầm cất vào trong.

Tô Khê Hạc gần như phớt lờ bố của cháu trai mình.

Căn biệt thự lần đầu có nhiều người như vậy. Trên bàn ăn thịnh soạn nhiều món rất bắt mắt, ly sáng bóng, đĩa trắng được đặt trên khăn lót màu đỏ, dao nĩa cũng được để ngay ngắn. Giữa bàn là nến và hoa mix các loại đỏ trắng xen kẽ khá tone sur tone. Chứng tỏ chủ tiệc đã rất chăm chút và cần thận chuẩn bị.

Tô Tu Kiệt ngồi giữa bố và mẹ. Chiếc bàn tròn rất lớn được mọi người ngồi quây quần. Tô Sa nhìn Khê Hạc hỏi:

- Mẹ vẫn khỏe chứ?

Sum vầy nhưng thiếu mất đấng sinh thành vẫn làm Tô Sa thấy nặng lòng. Tô Khê Hạc nhìn cháu trai đang vui vẻ hạnh phúc.

- Vẫn khỏe ạ! Vẫn đặt bánh kem như mọi năm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.