Tô thị sẽ về tay em.Gì cơ?Tô Sa ngạc nhiên nhìn Tinh Kính Đằng. Pamela lên tiếng:
Nên đề Tô phu nhân dưỡng già đi thôi. Bà ấy bao nhiêu tuổi rồi chứ, 5 người con sao phải tự mình gánh vác. Tô thị chẳng phải tâm huyết của cô sao?Hai người muốn làm gì? Tôi sao có thể phản bội gia đình mình! Nực cười.
Pamela cười nhạt.
- Phản bội? No no, đây là lấy lại thứ xứng đáng thuộc về mình. Phải không?
Pamela hướng về Tinh Kính Đằng và nheo mắt lại.
Tô Sa ngồi khom người đổ về trước, ánh mắt gắt gao và đầu đang load liên tục.
Cô không thể bám víu Tinh Kính Đằng được, dù hai người có con chung nhưng cô chưa từng có ý sẽ hoàn toàn về phe anh. Mọi thứ hiện tại chỉ là tạm thời khi cô không còn gì trong tay.
Pamela nói không sai, Tô thị là tâm huyết của cô, nếu Tu Kiệt là đứa con dứt ruột đẻ ra, thì công ty là đứa con tinh thần của Tô Sa. Cô đã nỗ lực và cày cuốc để đưa công ty lên đỉnh cao, và giờ bị mẹ hất cằng không còn gì.
Phải có Tô thị thì cô mới gầy dựng các thứ khác được. Cô không thể nhận tài sản mà Tinh Kính Đằng cho mình.
Nếu Tô thị về tay, cô sẽ trả ơn anh.
Pamela thấy vẻ lưỡng lự của Tô Sa, lại cười vuốt ve chú chó cưng:
Hai người cũng thật lạ. Một người dọn sẵn đường, một người có việc tiến lên nhận lấy thôi. Sao anh không lấy về rồi đặt vào tay cô ấy. Cần gì phải tới đây? Về nhà lên giường tâm sự dễ hơn mà. Phải không Tô Sa?Chúng tôi không phải quan hệ như vậy!Tô Sa ngượng ngùng phản bác.
- Ô, nghe nói hai người có con trai lớn rồi. Thiếu một cái hồn lễ thôi, chứ khác gì vợ chồng đâu. Mà nếu là vợ chồng, không phải người chồng nào cũng hết lòng vì vợ.
Tinh Kính Đằng khom lưng rót một ly nước cho Tô Sa, chậm rãi nhưng chắc nịch nói.
- Tôi tôn trọng cô ấy. Việc liên quan tới cô ấy thì cô ấy nên biết. Cô ấy không vừa lòng thì đêm tôi ngủ với ai!
Pamela cười lớn, một thân tín đứng sau bật lửa châm điều cigar.
Một làn khói nhả ra, Pamela nhìn vào đầu thuốc đang cháy.
- Không tồi!
Rồi cô ấy ngả lưng ra sau, chân vắt chéo khoan thai.
Chúng ta ấy mà, vẫy tay một cái sẽ có cả đám người quỳ rạp dưới chân phục vụ ngày đêm. Tô Sa, người đàn ông này chính là vé thông hành giúp cô tiến sâu vào thế giới quyền lực và giàu có bậc nhất đó. Tô Giới to thật, nhưng thế giới rộng lớn mà. Tôi và cô hẳn là những kẻ tham vọng.Tôi chưa làm được gì, hai người lại muốn giúp tôi lấy Tô thị?Đúng là cô chưa làm được gì cả. Thậm chí giờ cô khá là vô dụng khi bị mẹ mình khống chế. Nhưng làm người phụ nữ của Tinh Kính Đằng, là mẹ của con trai anh ta là đủ rồi.
Tô Sa cười nhạt:
Co dang coi thuong toi? Toi dau phai vat so huu va may de dau.Hiểu lầm rồi, tôi là đang coi trọng cô đẩy. Thế giới này cô nghĩ xem, có người thứ 2 được Tinh Kính Đằng ngoại lệ như cô không?Tô Sa nhìn Tinh Kính Đằng rồi quay sang hỏi Pamela:
Hai người quan hệ thế nào vậy? Cô hẳn biết em trai chúng ta khá thân.Nói ra cô sẽ ghen đó!Pamela hít một hơi cigar rồi đứng lên:
- Chó cưng của tôi phải về ăn bữa phụ rồi.
Sau đó con chó đi sau người phụ nữ ra cửa. Tô Sa nhìn Tinh Kính Đằng nghiêm trọng :
Ghen?Em có quyền được ghen.Thế là có gì mờ ám giữa hai người?Em muốn mờ ám kiểu nào?-.•-
Sao không nói gì?Tôi mà phải ghen? Xin lỗi đi, tôi chưa từng phải ghen ty, với ai.Tô Sa từ bé sinh ra ngậm thìa vàng, cô không thiếu thốn gì để mà phải ghen ty ai. Nhà cô giàu, quyền thế, được bố yêu thương, các em nể trọng. Sao phải ghen?
Càng nói không thì thâm tâm lại càng có. Tô Sa vốn là người phụ nữ tự tin và năng lực, nhưng sao cứ ở cạnh Tinh Kính Đằng là cô lại thấy mình lép vế. Và cả Pamela nữa, thua tuổi cô nhưng đúng là không thể chọc vào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]