Triệu Dương đứng ở đó, không biết nên có phản ứng gì.
Tưởng Soái thấy cậu ta vẫn nhìn mình với vẻ mặt vô tội, lại nghĩ đến những lời dặn đi dặn lại trước đây của Trần Thái và hậu quả lần này mà cậu gây ra do chính cái tính ngang bướng của mình, chợt cảm thấy vô cùng chán ghét.
Triệu Dương không đi, cậu đứng vọt dậy định đi, bỗng bị người ta tóm lấy cánh tay.
“Sao anh lại đuổi em cút đi?” Triệu Dương nắm tay cậu thật chặt, tựa như là định bóp vỡ cả xương, lại hỏi: “Có phải em đã làm sai gì không? Hoặc là anh đã hiểu lầm chuyện gì? Anh có thể nói hết lời được không…”
Tưởng Soái bạnh quai hàm, cố sức rút tay ra.
Triệu Dương lại cố bám không tha, giọng lớn hơn rất nhiều: “Có chuyện gì anh nói đi! Vừa nãy không phải anh vẫn bình thường sao? Anh còn nói chuyện với mẹ em…” Cậu ta nói đến đây bỗng nhiên nghẹn lời, nhưng vẫn không chịu ngừng hỏi, “Anh nói cho rõ ràng được không?”
“Chuyện do chính cậu làm cậu còn không rõ?” Tưởng Soái hỏi, “Trông tôi có phải ngu ngốc lắm không? Cậu muốn bám chặt là tôi sẽ để cậu bám? Cậu muốn bán hủ tôi cũng theo cậu hả?” (Bán hủ = giả gay)
“Em không hề muốn bám lấy anh bán hủ!”
“Cậu im m* đi! Cậu nhìn xem tôi đây ngoài cậu ra còn thân với ai nữa! Cậu cho rằng tôi không biết gì hết à? Từ đầu tới cuối tôi biết hết đấy!” Tưởng Soái cả giận nói, “ĐCM tôi thấy rõ hết rồi! Đã ngầm cho phép rồi! Đã phối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-quan-ly-dien-sau/1265268/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.