Lục Tiệm Hành vừa gọi xong, hai vị trưởng bối nhất thời đông cứng người.
Trần Thái giờ mới nhận ra ban nãy mình đã nói nhầm, y hồi hộp vội giải thích với mẹ: “Là ngày của Mẹ! Công ty con làm hoạt động cảm ơn! Mẹ tôi cũng là mẹ anh, tất cả những người mẹ trên thế giới này đều sẽ được gọi là Mẹ!”
Lục Tiệm Hành: “…”
Anh nhìn vẻ mặt này của Trần Thái là biết vừa rồi mình gọi sai rồi, nhưng mà tất cả những người mẹ trên thế giới này đều được gọi là mẹ là cái quỷ gì?
Bà Trần bị dọa cho giật mình, vẫn đang đánh giá kĩ càng Lục Tiệm Hành, nghe lời giải thích này liền cau mày, hỏi Trần Thái: “Hoạt động gì thế, hù chết người ta. Ai đề ra ý tưởng dở hơi này?”
Trần Thái sợ bị mắng, chỉ tay vào Lục Tiệm Hành: “Anh ta đề ra.”
Lục Tiệm Hành: “??”
Bà Trần nhìn Lục Tiệm Hành, liền sửa lại chiều gió: “Cũng rất có sáng tạo. Vị Lục này…”
Lục Tiệm Hành vội nói: “Cứ gọi con là Tiểu Lục là được.”
“Được, ” Bà Trần nở nụ cười, “Tiểu Lục, đến nhà chơi cứ tự nhiên, à… Mẹ không coi hai đứa là người ngoài, bình thường ăn thế nào thì cũng làm như thế cho các con, đừng chê nhé.”
Lục Tiệm Hành lập tức gật đầu nói: “Mẹ làm gì cũng được ạ, vất vả cho mẹ rồi.”
Bà Trần muốn đi mua chút thức ăn, cầm túi nhỏ đi ra ngoài, mới vừa đóng cửa, hai tên trong phòng lập tức trách móc nhau.
Lục Tiệm Hành cảm thấy rất mất mặt, tức giận chỉ trích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-quan-ly-dien-sau/1265205/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.