“Lục tổng tôi sai rồi, anh nghe tôi giải thích đã.” Trần Thái từ trước tới nay chưa từng sợ đến thế, núp ở một góc ghế sô pha, vẻ mặt như một nàng dâu bị ức hiếp.
Đạo diễn đã đi rồi, còn để lại kịch bản chưa hoàn thành và bảng phân cảnh chi tiết do người bạn kia của ông ta vẽ ra. Lục Tiệm Hành trầm mặt nhìn y phút chốc, cũng không nói gì, chỉ bấm số gọi Lục Tiệm Viễn.
Lục Tiệm Viễn đang ở nhà chờ, vừa nghe điện thoại đã hỏi liền: “Anh, anh đến đâu rồi? Bên này sắp ăn cơm rồi.”
Vẻ mặt Lục Tiệm Hành vô cùng nghiêm nghị: “Anh gặp phải vài vấn đề, rất nghiêm trọng nên cần giải quyết ngay.”
Lục em “A” một tiếng, bất giác cũng sốt ruột theo: “Chuyện của công ty sao? Có gấp lắm không? Cần em về không?”
“Không cần, là chuyện cá nhân của anh thôi.” Lục Tiệm Hành nói, “Chú nói lại với mọi người là cứ ăn cơm ngon miệng, không cần chờ anh. Cũng không cần lo lắng.”
Lục Tiệm Viễn quay đầu lại nhìn người trong nhà, ai cũng đang vui cười tán gẫu, đầu bếp nữ đã dọn dần các món ăn lên, cũng không ai thèm hỏi về anh một câu, nói gì đến lo lắng. Hắn bỗng thấy hơi khó chịu, cười đáp: “Được, em sẽ nói với mọi người. Anh cứ lo việc của mình đi.”
Lục Tiệm Hành cúp điện thoại, nhưng lòng vẫn chẳng thể yên.
Trần Thái cũng đang rất rối rắm, vốn dĩ là một chuyện rất đơn giản, chỉ cần giải thích là xong. Chẳng qua sẽ khiến người ta nghĩ mình là kẻ khoác lác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-quan-ly-dien-sau/1265199/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.