Thư ký lái xe đưa cái đôi cẩu nam nam “tình yêu bị cấm đoán” đến dưới tòa nhà.
Suốt dọc đường đi, Lục Tiệm Hành hết đấu trí lại đấu dũng với Trần Thái đến mức đầu toàn là mồ hôi. Sau khi xe dừng lại, anh bước xuống xe như một thói quen, đợi đến khi thấy thư ký phóng xe đi mất như cơn gió anh mới nhận ra vấn đề sai ở đây — cần phải đưa Trần Thái về nhà trước mới đúng.
Trần Thái vẫn say túy lúy ôm lấy cánh tay anh để cố đứng vững.
Lục Tiệm Hành kiên nhẫn hỏi: “Nhà cậu ở đâu thế?”
Vẻ mặt Trần Thái mê man, “Không biết.”
Lục Tiệm Hành nghĩ trong lòng mặc kệ cậu ta biết hay không, nhưng cũng không thể đưa cậu ta lên nhà được. Anh suy nghĩ một lúc, cố gắng nhớ lại chỗ lần trước đã chặn đường Trần Thái, quay lại nhìn y, “Tôi nhớ hình như chỗ cậu ở phía sau nhà tôi.”
Trần Thái: “!!” Vẫn nhớ được? Y giật mình, lại tiếp tục giả say, mờ mịt làm ra vẻ không nghe thấy.
“Tòa nhà số 16 đúng không?” Lục Tiệm Hành rốt cục nhớ ra chút, lại như có điều suy nghĩ nói: “Chỗ đó hình như còn trồng không ít hoa tú cầu.”
“Không phải, ” Trần Thái phủ nhận, “Anh nhớ lộn rồi, tôi không ở chỗ đó.”
“… Vậy cậu ở chỗ nào?”
“Không biết.”
Hai người nhìn nhau im lặng chốc lát, Trần Thái mang vẻ mặt tủi thân, cúi đầu nói: “Lời anh nói không đáng tin đúng không?”
Lục Tiệm Hành cũng cảm thấy oan uổng.
Trần Thái nói tiếp: “Thật ra trước đây tôi rất ngưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-quan-ly-dien-sau/1265197/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.