*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mới vừa “làm” xong, Trần Thái liền hối hận.
Họng đau, phía sau cũng hơi rát, khắp toàn thân bủn rủn như vừa bị nghiền qua. Lẽ ra không nên dày vò như thế, sắp ba mươi tuổi rồi. Ngày nào cũng phải nằm bò ra bàn làm việc để giải quyết cả đống giấy tờ ngập đầu hết chồng này đến chồng khác, cuộc sống riêng tư nếu như không tiết chế, thân thể này sẽ sớm không xong.
Y trở mình, suy nghĩ đến công việc ngày mai. Ánh mắt lia đến phòng để quần áo bên cạnh. Đèn cảm ứng bên phòng đó đang sáng, là do vừa mới có người lấy đồ, bên trong quần áo vừa treo vừa vứt, một nửa là âu phục áo sơ mi, nửa kia là đồ thể thao, cho dù phong cách hay giá tiền, hiển nhiên đều thuộc hai đẳng cấp khác nhau hoàn toàn.
Trần Thái tự xưng là người thuộc chủ nghĩa cực đơn giản, tôn thờ sự tối giản, cho nên quần áo treo trong tủ vốn đã ít lại càng ít, đa số toàn quần áo thể thao và áo gió. Chỉ cần không bị rách thì cứ giặt sạch sẽ là có thể mặc được tận mấy năm. Đương nhiên chủ nghĩa tối giản của y cũng không phải sinh ra sau khi đã hưởng thụ cuộc sống vật chất quá phong phú, mà bởi điều kiện có hạn.
Ví dụ như thuê khách sạn, y luôn chỉ chọn phòng tiêu chuẩn, nhưng lần này lại ở tận phòng đầy đủ tiện nghi, cảm thấy rốt cuộc có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-quan-ly-dien-sau/1265174/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.