Lăng Nhiễm không hiểu vì sao Hoắc Mạc Đình lại kéo mình rời khỏi đó, không ở lại với người ta hay sao? Nhìn vẻ mặt thâm trầm của anh cô càng không hiểu, đang muốn mở lởi thì điện thoại vang lên, là Lăng Kỳ gọi.
"Chị, có chuyện gì vậy?"
"Tiểu Nhiễm...bà ngoại muốn em trở về một chuyến..." Giọng Lăng Kỳ có chút lo lắng. Bà ngoại là người rất nghiêm khắc, sau khi ông ngoại mất một mình bà nắm giữ và cai quản nhà họ Lục phát triển tới tận bây giờ, vẫn giữ vững vị trí đầu của nước C, một nước láng giềng của nước A. Bà là một người phụ nữ vô cùng kiên cường và mạnh mẽ.
"Bà ngoại sao.." Lăng Nhiễm chấn động, bà ngoại, cô xuyên tới đây cũng một thời gian rồi, không biết bà ở nhà có ổn không, có ăn uống đầy đủ hay không, cô thực sự nhớ bà. Đôi mắt cũng dần phiếm hồng.
"Phải, người nói có chuyện quan trọng cần nói riêng với em, em buộc phải có mặt trước giờ cơm tối ngày mai"
"Vâng, em biết rồi" Lăng Nhiễm thở dài cup máy. Sau lần trở về này, sự yêu mến của nhà ngoại dành cho cô đề theo gió cuốn đi. Bây giờ cần phải sử chữa điều đó trước tiên. Tạo mối quan hệ tốt với nhà ngoại cũng là một chuyện tốt, rất có lợi thế, đặc biệt là có chỗ dựa nếu như Hoắc Mạc Đình muốn ly hôn.
"Sao vậy?" Thấy cô nghe điện thoại xong thì thất thần, anh hỏi.
"Không sao, chỉ là chị em vừa gọi điện nói bà ngoại muốn gặp em nên sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hoac-em-yeu-anh/3048989/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.