Trong một con hẻm cạnh khu vực quay phim, Hà Diệu từ từ đi ra, không biết Thiên Kì Nhan có việc gì tìm anh mà ra tận nơi này. 
"Thụp!" Vừa đặt chân vào hẻm đã bị giáng nguyên một chưởng. 
"Cmn! Khốn kiếp! Mày là thằng nào?" Hà Diệu biết mình bị lừa, lại phẫn nộ vì bị ăn đấm oan liền đứng lên đáp trả. 
Hai người cứ vậy mà lao vào đánh nhau cuồng dã, không ai chịu nhường ai, sức mạnh cũng coi như là ngang ngửa nhau, nhưng Hà Diệu đóng phim cả đêm tinh thần có chút mệt mỏi rất nhanh đã yếu thế bị đối phương đánh tới tấp. 
"Phong! Dừng lại!" Một tiếng hét lớn vang lên ở đầu con hẻm, bọn họ đánh nhau tới gần cuối hẻm rồi. 
An Vũ Phong như không nghe thấy, chẳng khác một con thú bộc lộ sức mạnh của mình. 
Thiên Kì Nhan vẫn mặc đồng phục quay phim không nghĩ ngợi nhiều chạy về phía hai người đàn ông. Cô dùng hết sức lực ôm lấy An Vũ Phong. 
"Phong! Bình tĩnh, không thể đánh nhau ở đây được!" 
"Tránh ra!" An Vũ Phong gầm nhẹ. 
"Anh tính làm gì? Đánh chết anh ấy sao?" 
"Anh ấy? Ha...ngay cả xưng hô cũng đổi luôn rồi! Tiến triển nhanh nhỉ?!" An Vũ Phong cười khẩy. 
"Anh nói gì vậy? Anh ấy là tiền bối gọi anh là đương nhiên rồi" Đánh con người ta thành ra như vậy chỉ vì lý do đó thôi sao? 
"Tiền bối? Có tiền bối nào lại cư xử thân mật, dùng ánh mắt mờ ám nhìn hậu bối như vậy chứ?" 
"Anh làm sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hoac-em-yeu-anh/3048952/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.