Hoắc Mạc Đình tức giận xuống xe ngay cả ô cũng không cầm, cửa xe cũng không đóng, trợ lý Cẩn lậptức đóng cửa xe cầm ô chạy theo. Anh nhờ đôi chân dài bước vài bước đã tới chỗ cô.
"Tiểu Đình về rồi..." Oanh Du Hương còn chưa kịp nói xong bóng dáng Hoắc Mạc Đình đã lướt qua bà ta ôm Lăng Nhiễm đi nhanh vào nhà.
"Hai người trở về đi! Tắm rửa nghỉ ngơi một chút!" Trợ lý Cẩn đưa cho Tiểu Lý, Tiểu Long một chiếc ô rồi cúi đầu chào Oanh Du Hương sau đó mặc kệ mà đi vào nhà.
Tiểu Lý, Tiểu Long cũng không nói nhiều, từ từ đứng lên nhặt áo khoác Hoắc Mạc Đình bỏ lại rồi dìu nhau đi về.
Oanh Du Hương lấy lại khí thế bước vào trong nhà, trong lòng bà ta không ngừng lặp đi lặp lại câu nói không được sợ Hoắc Mạc Đình! Không được sợ Hoắc Mạc Đình!
Lăng Nhiễm mơ hồ nhìn ra anh, hơi nước nhiều quá khiến cô không nhìn rõ. Động tác anh cực kỳ nhanh mà lại nhẹ nhàng.
"Anh họ!" Thẩm Thu Như vui vẻ nhìn Hoắc Mạc Đình nhưng lại bị dập tắt tâm trạng khi thấy Lăng Nhiễm được anh họ bế vào.
"Thẩm tiểu thư!" Trợ lý Cẩn gật đầu chào rồi tiến tới phòng bếp mở cửa dẫn dì Thẩm lên lầu. Dì Thẩm là người gọi điện thông báo cho bọn họ, vì chuyện này mà Hoắc tổng đã bỏ cuộc họp giữa chừng để phóng về. Cũng may dì Thẩm có đem theo điện thoại bên mình.
"Mẹ! Mẹ sao vậy?" Bàng hoàng khi thấy người mẹ mình cũng ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hoac-em-yeu-anh/3048940/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.