Hai người đi dạo một lúc rồi trở vào, Lăng Nhiễm mỏi nhừ chân nên đã trèo lên lưng Hoắc Mạc Đình để anh cõng vào nhà. Lúc đi qua khúc cua Lăng Nhiễm vô tình thấy Thiên Kì Nhan và Vương Thiếu Tuyền đang ngồi ở ghế nghỉ bên kia tường cô vội túm vai anh lại: "Chồng từ từ đã"
"Sao thế?" Cứ tưởng cô khó chịu ở đâu nhưng khi nhìn theo hướng cô chỉ anh mới hiểu.
"Chúng ta có nên lại đó không?"
"Nếu em muốn, nhưng chỉ được nán lại một chút thôi, gần tới thời gian uống thuốc rồi"
"Hay là thôi đi, buổi chiều em qua đó sau vậy"
Hoắc Mạc Đình gật đầu rồi tiếp tục cõng cô vào nhà.
Bên ngoài Thiên Kì Nhan ngồi ngẩn ngơ một lúc lâu sau đó khẽ hỏi: "Sao anh lại làm vậy vì em?"
Vương Thiếu Tuyền chỉ im lặng cười không đáp lại.
"Anh có biết anh có thể sẽ chết không? Em không muốn liên lụy người khác" Cô muốn bỏ đi! Đi thật xa tới nơi mà Phong không thể nào tìm được cô, cô thật sự rất mệt.
"Anh cam tâm tình nguyện! Nhan Nhan...anh gọi em như vậy nhé?"
Thấy Thiên Kì Nhan thở dài gật đầu Vương Thiếu Tuyền nói tiếp: "Hắn ta không xứng đáng bên em, càng đừng nói từ yêu với em"
"Tình yêu của anh ấy em có thể cảm nhận được nhưng mà không hiểu sao anh ấy lại trở nên như vậy, em cố gắng để được bình đẳng đứng bên anh ấy sánh vai cùng anh ấy...nhưng càng cố gắng anh ấy lại càng phá bỏ đi...bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hoac-em-yeu-anh/3048897/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.